CDK Hôm qua, thấy bác David
viết:
[Mặt khác, cách tốt nhất tôi có thể đề nghị với KA là bạn nên đem những gì đọc được, đến xin sự chỉ giáo của cha xứ. Tôi không có khả năng bằng các vị linh mục, bởi họ đã dành nhiều năm trong tu viện, cùng sự sốt sắng suy niệm hằng ngày, để hấp thụ chân lý của đạo mình.]
Tớ thấy tự bản thân mình đi tìm hiểu và nếu kẹt lắm thì vào đây hỏi ý bác là chắc ăn nhất. Mấy cha xứ ngày nay rất bận rộn với việc hành chánh và cuộc sống riêng tư nên tầm hiểu biết của các ngài chẳng có bao nhiêu mà gỡ rối tơ lòng" cho ta. Vơ đũa cả nắm cũng không đúng, các cha người Mỹ thì có kiến thức thần học nhiều hơn, vì các ngài có giờ để suy ngẫm thánh kinh. Chuyện hành chánh thì có hội đồng giáo xứ lo. Còn các cha VN ta, tại các nhà thờ VN thì khác. Các ngài phải lo hết mọi chuyện nên chẳng có giờ kinh kệ nhiều. Hỏi tới thì các ngài cáo lui ngay. Chưa kể là người VN ta bên này là cộng đồng nhỏ nên các cha cũng hay được mời làm cố vấn cho cộng đồng, nên từ từ đi vào con đường chính trị. Tớ nghĩ bác là người có khả năng nhất. Chúng tớ sẽ vào đây xin "gỡ rối tơ lòng"
Dzời ạ! Mấy bác kỳ vọng chi nơi tôi, trong khi trong đức tin, chính tôi là kẻ đói nghèo còn cần phải đi ăn xin nơi mấy bác mới đúng. Ngay cả ở những gì tôi viết, các bác cũng cần phải kiểm chứng với giới thẩm quyền của giáo hội, bởi chỉ các vị ấy mới có quyền thừa tác từ Chúa Giêsu để truyền bá đức tin.
Tôi viết với mục đích chia sẻ những quá trình "tầm đạo" của bản thân, hơn là "giảng đạo". Nếu có chỗ nào không đúng thì xin các bác không ngại chỉ điểm dùm cho. Bởi tôi thấy lời của GS
Randy Pausch trong
Bài Giảng Cuối Cùng rất chí lý: "Khi anh [nói/làm] sai mà không ai màng nói gì cả, thì có thể là họ đã bỏ anh."
Recent Comments