CDK Mấy ngày nay có dịp chạy ngang qua tòa chúng cư trên đường Jameson, khi đi làm. Tòa cao ốc này gợi lại trong tôi chút kỷ niệm xa xưa, năm '86, khi hai cha con, chân ướt, chân ráo, lưu lạc đến xứ lạnh rừng phong này, được ManPower trợ cấp cho một căn phòng đơn sơ ở tạm. Một tấm ra trải nằm trên sàn nhà. Một cái mền hai cha con cùng đắp. Tiếng Tây tiếng u thì chữ được chữ không. Đi mua muối ở tiệm lặt vặt (convenience store) gần đấy, hỏi bà chủ "where I can find sel?" Bà chả hiểu. Phải múa máy tay chân một hồi bà mới vỡ lẽ, "Oh, salt! You want salt. Oh my God!"
Cảm nhớ sự hy sinh và bảo bọc của cha già vào những thời buổi đầu. Ơn cha như núi Thái Sơn...mong rằng ngày nào đó, nghịch tử sẽ được dịp báo phụ ân. Trong khi chờ đợi, con mượn lời của
Ngọc Sơn chuyển đến cha tâm tình của nghịch tử.
Recent Comments