Hôm qua tìm ra đoạn vi-đi-ô này về bài quyền Phục Hổ của Thiếu Lâm Hồng gia ('Hồng' là Hồng Hy Quan), giống y như cuốn quyền phổ tôi đang có trong tay:
Đây là cơ hội. Từ nay thử học lại bài quyền này như là lần đầu tiên xem. Thử ra kế hoạch học võ như là làm dự án coi sẽ đi tới đâu...Bài quyền này có 93 chiêu thức. Nếu khiêm tốn phân ra một ngày học 5 thức, thì chỉ mất 19 ngày là xong. Nhưng do tôi tự học--lại tối hôm qua thử đem ra thi triển vài ba thức thì lại thở hổn hển như bò--cho nên tự trừ hao cho mình thành 3 tháng (hay 3 năm?). Như vậy tới cuối tháng 4 sẽ phải hoàn tất.
Tôi qui lỗi cho Ngũ Cô của tôi vì cái thảm trạng này, bởi vừa rồi bà mới gởi qua mấy đoạn vi-đi-ô "ca lẻ" thâu tại gia. Hôm qua lên nhà nhị đệ chơi qua đêm. Sau ba, bốn xị gì đó thì:
Sáng ra, chưa mở mắt, chợt nghe lại bài hát trữ tình này, vội lồm cồm bò dậy chép lên đây để ... "siêu tầm". Tặng người tôi yêu.
I fell in love with you, watching Casablanca,
Back row of the drive-in show in the flickering light.
Popcorn and cokes beneath the stars became champagne and caviar.
Making love on a long hot summer's night.
I thought you fell in love with me watching Casablanca.
Holding hands 'neath the paddle fans in Rick's candle lit cafe.
Hiding in the shadows from the spies. Moroccan moonlight in your eyes.
Making magic at the movies in my old Chevrolet.
Oh! A kiss is still a kiss in Casablanca.
But a kiss is not a kiss without your sigh.
Please come back to me in Casablanca.
I love you more and more each day as time goes by.
I guess there're many broken hearts in Casablanca.
You know, I've never really been there. so I don't know.
I guess our love story will never be seen on the big wide silver screen.
But it hurt just as bad when I had to watch you go.
Oh! A kiss is still a kiss in Casablanca.
But a kiss is not a kiss without your sigh.
Please come back to me in Casablanca
I love you more and more each day as time goes by.
Oh! A kiss is still a kiss in Casablanca.
But a kiss is not a kiss without your sigh.
Please come back to me in Casablanca.
I love you more and more each day as time goes by.
I love you more and more each day as time goes by.
Khi sự đời làm ta muốn rơi lệ,
Khi thế nhân đem đến vạn thiên sầu,
Khi thử thách và chông gai đầy dẫy,
Khi thể xác trần tục mệt rã rời,
Bài hát này, như là lời của một Đấng Quyền Năng Vô Hạn, đang thỏ thẻ cùng ta, gợi lên trong ta một sức mạnh lạ kỳ, giúp cho ta củng cố lại niềm tin.
Đã hơn mười năm trôi qua rồi còn gì. Cơn sốt/sốc thời đại đã dịu và bây giờ đó chỉ là những câu chuyện thường của bọn trẻ...ít ra đối với cộng đồng phương Tây. Còn Việt Nam thì chắc phải chờ 10 năm nữa để vơi đi những thành kiến tiêu cực.
Cụ này quả là quá "mốt"! Video blog là thế hệ thứ ba của công nghệ blog. Thứ nhất là blog viết; thứ hai: blog truyền thanh (audio blog); thứ ba: truyền hình (video blog). Tôi đây chỉ mới tập tễnh ở bước thứ nhất, mà cụ này đã tới bước thứ ba rồi. Ai còn dám bảo rằng già thì không còn nhạy bén để tìm tòi về công nghệ máy vi tính và in-tờ-nét nữa chứ?
Một kho tàng kinh nghiệm gian truân của kiếp làm người, ai lại chẵng có, nhưng mỗi người có những đoạn đường đời khác nhau, những chuỗi thử thách khác nhau. Lại có lúc người nọ sẽ lần mò đi lên con đường của người kia đã đi qua từ lâu lắm, khi dấu chân đã nhạt nhòa trên lối bước.
Nếu ta có cơ hội để ghi lại những kinh nghiệm ấy, những bước đi vững chãi và cả những sự vấp ngã thương đau, lưu truyền cho đời sau sưu tầm, học hỏi, và đúc kết, như vậy sẽ tránh những trường hợp sai lầm trầm trọng cứ lập đi lập lại trong lịch sữ loài người. Thế hệ sau tận dụng kinh nghiệm của thế hệ trước để phát triễn tiềm năng của trí tuệ. Thời đại của chúng ta đã tạo nên những phương tiện hầu góp phần cho công việc ấy được dễ dàng hơn. Văn hào Shakespeare đã từng viết trong tác phẩm Hamlet:
"What a piece of work is man! How noble in reason, how infinite in faculties, in form and moving how express and admirable, in action how like an angel, in apprehension how like a god!" (II.ii.304-308)
Xin mạn dịch:
Loài người quả là một công trình [kỳ diệu]: cao quý thay trong lý luận; vô hạn thay trong khả năng; trong hình dáng và bước đi, nhanh nhẹn và tuyệt vời thay; trong hành động, như một thiên thần; trong sự lĩnh hội, như một vì thượng đế!
Có lý lắm đấy chứ. Nếu chúng ta không sớm bị diệt vong vì sự tàn sát lẫn nhau thì chắc khả năng sáng tạo một ngày nào đó sẽ dễ đưa chúng ta, trong thái độ thật khiêm nhường, lên ngang hàng với Ngọc Đế.
Chà! Đang ngồi vừa làm việc vừa nghe chương trình EuroDance của đài Digitally Imported, qua Áp-Lếch Nghe Sóng SHOUTCast, nghe họ phát thanh toàn là mấy bài nhạc New Wave thời '88-'89--những bài như Chery Chery Lady, Touch By Touch, Love Is the Name of the Game, You're a woman, Touch my Heart, Jump in My Car--làm mình nhớ lúc còn đi học trung học quá xá. Hồi đó được thằng bạn T.L.Trúc giới thiệu cho cuốn băng New Wave của đám ca sĩ Việt thâu lại, mê quá, đi học cứ đeo theo cái walkman Toshiba của ba tôi mua cho, mỗi chiều đi học về là đeo ống nghe, vừa đi vừa mở nhạc đập chan chát bên tai. Có hôm đợi xe buýt lâu quá không thấy đến, cao hứng cuốc bộ 3-4 cây số từ trường Bloor về đến apartment trên đường Richmond, vừa đi vừa nghe.
Nay chợt gợi lại, không khỏi ngậm ngùi nhớ bạn xưa. Thời gian sao chóng trôi qua, thoáng cái đã gần 20 năm. Kiếp phù du ...họp đó rồi lại tan đó. Quà tặng cho nhau âu chỉ là những giây phút ngắn ngủi của thâm tình, đọng lại trong ký ức đâu đó đã bị lãng quên, chờ đợi những đợt gợi cảm thế này để đem nó về với ta nơi hiện tại. Trúc, Vỹ, hai thằng mắc dịch tụi bây nay đang trôi dạt phương nào???
Recent Comments