Hôm nay là ngày đầu mùa Xuân. Nhiệt độ hiện giờ là -2°C.
Sáng nay tự nhiên dậy sớm 6h30 (không phải do lập xuân), xuống phòng làm việc nghiền ngẫm mấy chiêu tiếp theo của bài Phục Hổ Quyền cho tới 8h15, xong thì đi tắm, rồi chạy vào công ty. Chiều sẽ về sớm tiễn mẫu thân ra sân bay.
Tôi mất gần cả tuần nay để "ngâm cứu" bức sơ đồ này:
Đâu là chiêu thế 50 (Tiêu Quán Thủ Pháp)?
Trong quyền phổ của sự phụ Lâm Tổ (bản dịch của nxb. Hồng Lĩnh 1970) có ghi:
"Liên hoàn tiêu quán", với thủ pháp này nếu địch dùng chưởng úp chụp vào chưởng của ta thì ta cũng dùng liên hoàn cái (úp) quán thủ, có nghĩa là dùng chưởng úp đánh liên hoàn. Thế này cũng giống như "Xà hình thủ pháp" (thân rắn); Nếu địch dùng thủ pháp này tấn công ta thì ta phải dùng "Tam tinh câu đạn cước pháp (đá móc) đá móc vào tiểu môn của địch mà phá giải.
Nếu "giống như xà hình thủ pháp" thì phải giống như vầy chứ nhỉ:
(Trích từ Hổ-Hạc Song Hình quyền, chiêu 8: Ô long hý thủy)
Nhưng, lại thấy sư phụ Lâm Thế Vinh ghi chú trong Hình 49 như sau:
Ở đây các chiêu thức từ hình 47 tới 51 được gọi tên theo thứ tự [tức là: Phao thủ (đánh chỏ), Tiêu Quán thủ (chưởng úp), Định Kim Kiều]. Chúng hoàn toàn tương ứng với các động tác của hình 10 tới 16.
Như vậy hình 50 (phía sau) tương ứng với hình 15 (phía trước) ư?
Vậy, hình 49m tới 49s đi rất có thể là những động tác của chiêu 50, và 49t tới 51c tức là chiêu 51?
Hôm qua mẫu thân đem xuống một mớ đồ để giặt, bà lẩm bẩm gì đó về việc giặt bằng tay, tôi nghe không rõ. Bà cho xà bông vào, mở máy giặt xong thì ra về. Tối nay tôi đi làm về, xuống phòng giặt định sấy đồ cho bà thì thấy một chậu nước xà bông với mấy bộ đồ dạ hội đang ngâm trong bồn. Thì ra hôm qua bà muốn nói về chậu đồ này. Đây chắc là đồ bà mặc đi hát hôm Chúa Nhật vừa rồi. Tôi vò tay mấy chiếc áo dài và quần dạ hội, xả hai lần nước cho sạch xà bông, rồi móc lên trần nhà để phơi.
Bà già tôi có ba thằng con đều là đực rựa, nhưng thỉnh thoảng có đứa con gái như tôi chắc cũng được an ủi phần nào.
Chiều hôm qua lên Guelph dự tiệc sinh nhật của cu J, mới về hồi chiều nay. Mới đó mà đã 9 năm. Thời gian qua mau thật.
Hôm nọ coi được chương trình phóng sựThe Fifth Estate trên đài CBC, nói về thảm trạng của một cậu bé 14 tuổi quá mê nghiện video game (những trò chơi điện tử), tôi lo ngại nghĩ đến thằng cháu này của tôi, bởi nó cũng khá đam mê những trò này, và lại thấy cha nó khá chiều chuộng con. Nhưng nhìn lại, thấy cu J khá ngoan, ham chơi chứ không đến nỗi ghiền. Sáng nay tôi ngủ dậy, xuống lầu thấy nó loay hoay chơi game với mấy đứa anh em bà con của nó (bên ngoại). Thấy trời ấm tôi rủ nó ra sau vườn chơi, tắm nắng. Anh chàng lập tức xách dép chạy ra ngay, mặc cho mấy đứa bạn vẫn còn ngồi tiếp tục chơi ghem.
Sáng nay nghe chương trình The Current của CBC phỏng vấn bác Liaquat Ahamed, tác giả của quyển sách Lords of Finance: The Bankers Who Broke the World, thấy có phần hấp dẫn. Chắc phải đặt mua để đọc cho biết. Cụ thể, tôi thật sự muốn biết lỗi lầm to tát của bác của Alan Greenspan là gì. Hồi học môn ECON 101 (Kinh Tế vỡ lòng) ở Waterloo (circa '92?), ông giáo sư của tôi (Larry Smith) hết sức thần tượng bác Greenspan, lúc bấy giờ, với chức vụ Thống Đốc ngân hàng quốc gia Mỹ, là người quyền lực nhất thế giới. Bởi vậy cho nên tôi ngạc nhiên khi xem đoạn video này hồi năm ngoái:
Trong đó bác Greenspan phát biểu:
I made a mistake in presuming that the self-interests of organizations, specifically banks and others, were such as that they were best capable of protecting their own shareholders and their equity in the firms.
Um...không phải đây là cách hết sức lịch sự để nói "I made a mistake in presuming that people would not be so goddamned greedy" sao?
(Refrain)
Transfigure us, O Lord,
transfigure us, O Lord.
Break the chains that bind us;
speak your healing word,
and where you lead we'll follow.
Transfigure us, O Lord.
1. Down from heights of glory
into the depths below,
the love of God self-emptied,
the love of God to show.
You light the path before us,
the way that we must go.
2. Light for those in darkness,
the hungry have their fill,
glad tidings for the humble,
the healing of all ills;
in these we glimpse your glory,
God's promises fulfilled.
3. Pardon for the sinner,
a shepherd for the sheep,
a drink of living water
for all who thirst and seek,
and feasting at your table,
the lowly and the least.
4. To the holy city,
Jerusalem, you go;
your face set toward the ending,
the cross to be your throne.
Shall we journey with you
and share your paschal road?
Thứ Bảy đi dạo Dufferin Mall, ăn nhầm thứ gì mà cứ đau bụng ngầm suốt buổi tối.
Chúa Nhật tự nhiên bị mất một giờ ngủ. Trưa xách xe chạy vô hai chỗ của Future Shop tìm mua thiết bị minihub mà chả chỗ nào có. Chiều nhờ máy GPS dẫn qua Siêu Thị T&T bên tận góc đường Steeles và Milliken tìm mua cho mẫu thân tôi mấy hộp trà hoa lài hiệu Stassen (hình bên phải). Chẳng hiểu sao bà lại thích loại trà này; sắp về VN chơi, bảo mua cho bà để đem về bên kia uống.
“Suddenly the sunshine came in the bus and the voice said, 'Quick. Hurry up. Kill him and then you'll be safe,”' Mr. Li told one of his psychiatrists. “It was so quick, such an angry voice, and I had to do what it said. I was told that if I didn't listen to the voice, I would die immediately.”
(Trích tờ Globe and Mail)
Đó là biện lý của bị cáo Vince Li, 40t, trong phiên tòa cho một vụ giết người rùng rợn xãy ra trên một chuyến xe đò Greyhound hồi mùa hè năm ngoái. Hôm nay, phiên tòa ra phán quyết: Li không mắc trách nhiệm tội hình sự (not criminally responsible). Mens rea, một trong hai yếu tố buộc tội hình sự, không được thành lập bởi Li mắc bệnh tâm thần phân liệt (schizophrenia).
Mong manh thay, đường tơ ranh giới giữa sùng đạo, và cuồng tín.
Đối với những ai tôn thờ Thượng Đế, ngay cả những người trong tâm trạng bình thường, đừng nói là người mắc bệnh tâm thần, đôi khi không khỏi lầm tưởng rằng Thượng Đế đang sai khiến mình làm việc gì. Rối rắm thay, khi nhớ đoạn Sáng Thế Ký (chương 22), kể rằng Thiên Chúa đã từng bảo Abraham giết con một của mình để thử lòng tin của ông. Phải, con người cũng như phần mềm ứng dụng máy vi tính, luôn phải chịu thử thách. Có thử thách mới có hoàn thiện. Nhưng:
Thiên Chúa Thật không hề buộc con người làm điều ác (James 1:13)
Thiên Chúa có điều răn: chớ giết người (Exodus 20:13)
Với Thiên Chúa không thể có sự mâu thuẫn
Nhưng than ôi, một khi tâm trí bị bại liệt, thì làm sao còn suy xét được cho cặn kẽ? Xã hội phải có một phần chịu trách nhiệm.
Nói cho cùng, tôi vẫn chưa am hiểu lắm vì sao Chúa đã thử Abraham đến độ ấy.
Hôm nọ nghe trên đài CBC Radio One về cuộc thi The Best Job In the World. Người trúng tuyển được giữ vai trò bảo quản một hòn đảo ở Queensland, Úc Châu, trong vòng sáu tháng. Thì ra một trong những người được chọn vào vòng top-50 là người gốc Việt tên Linda Hoàng (hiệu: lindork@twitter; trang nhà: linda-hoang.com) từ Edmonton, Alberta:
Cô bé này khá biết dùng các phương tiện tiếp thị trên mạng nhỉ (home page, youtube, facebook, twitter,...). Tôi mới vừa bầu cho cô một phiếu.
This endless freeze-thaw cycle we've seen this season has created more cracks in our thoroughfares than ever before.
(Chu kỳ đông đá rồi lại tan đá này đã làm nên nhiều vết nứt trên đường lộ của chúng ta hơn với những năm vừa qua.)
Từ hôm trước tới nay, mấy lần mắt nhắm, mắt mở cán lên ổ gà. Nghe đâu mình lại có thể khiếu nại với thành phố để đòi bồi thường, nhưng chắc không dễ.
Hôm nay trời nắng chan chan, nắng một cách dối trá, bởi trời lạnh buốt da.
Hôm qua là Thứ Tư Lễ Tro (Ash Wednesday), chính thức bắt đầu Mùa Chay (Lent). Lại một mùa chay; tôi lại thêm nhiều tội.
Hôm qua nghe được một ý hay hay trên đài CBC Radio One về việc kiêng ăn: mỗi Thứ Sáu nhịn một bữa trưa, lấy số tiền ăn trưa ấy đem làm từ thiện. Kiêng thịt đối với tôi luôn là một ... thử thách. Người quen tôi thì biết tôi rất hảo ... thịt. Để xem năm nay có làm nổi hay không.
Nhưng ít ra, việc này có thể làm: nhịn uống cà phê mỗi ngày trong vòng 40 ngày tới. Chờ đến Chúa Nhật Phục Sinh sẽ đem $100 đi làm từ thiện.
When [Jessica Livingston] asked me what she should speak about [at the upcoming conference], I asked her to consider describing all the different ways a start-up can fail, rather than the usual stuff about lessons learned from people who succeeded.
"That would be boring," she told me. "They all fail for the same reason: People just stop working on their business." Um, yeah, well, sure, and most people die because their heart stops beating. But somehow dying in different ways is still interesting enough to support 40 hours a week of prime-time programming.
Thêm một ý tưởng mới để cho tôi nghiền ngẫm: cái gọi là quản lý tinh thần (morale management). Tôi nghĩ "tinh thần" ở đây không những ám chỉ tinh thần của bản thân người quản lý (người chủ chốt, người sáng lập), mà còn phải bao gồm sự chăm lo đến tinh thần của những người làm việc dưới quyền mình.
Tôi không phải là một người sáng lập, và đúng ra cũng không phải là người quản lý--nhiệm vụ của tôi là phát triển kỹ thuật. Nhưng đôi lúc tôi cảm thấy mình đang đứng trong vị trí phải cổ động tinh thần cho những người làm chung với tôi. Đây là một việc mà tôi đang thất bại thê thảm.
Hình như tôi vừa mơ hồ nhận ra, tập luyện quyền cước có thể chế ngự được hỏa dục. Thảo nào mấy vị hòa thượng Thiêu Lâm từng dày công khổ luyện như thế.
Recent Comments