Sáng nay nghe chương trình The Current của CBC phỏng vấn bác Liaquat Ahamed, tác giả của quyển sách Lords of Finance: The Bankers Who Broke the World, thấy có phần hấp dẫn. Chắc phải đặt mua để đọc cho biết. Cụ thể, tôi thật sự muốn biết lỗi lầm to tát của bác của Alan Greenspan là gì. Hồi học môn ECON 101 (Kinh Tế vỡ lòng) ở Waterloo (circa '92?), ông giáo sư của tôi (Larry Smith) hết sức thần tượng bác Greenspan, lúc bấy giờ, với chức vụ Thống Đốc ngân hàng quốc gia Mỹ, là người quyền lực nhất thế giới. Bởi vậy cho nên tôi ngạc nhiên khi xem đoạn video này hồi năm ngoái:
Trong đó bác Greenspan phát biểu:
I made a mistake in presuming that the self-interests of organizations, specifically banks and others, were such as that they were best capable of protecting their own shareholders and their equity in the firms.
Um...không phải đây là cách hết sức lịch sự để nói "I made a mistake in presuming that people would not be so goddamned greedy" sao?
Không thể tránh viết vài câu về hiện tượng "sốt Obama" (Obamania) liên quan đến lễ nhậm chức của tân tổng thống Mỹ hôm qua. Từ sáng tới tối, hễ mở đài phát thanh lên là nghe thiên hạ bàn tán về Obama. Tôi chỉ xem cuộc tuyên thệ và diễn văn của ông trên YouTube, tránh CNN, MSNBC, và theo dõi các bình luận. Không có cảm tưởng lẫn nhận xét gì. Để chờ cơn sốt hạ dần đã...xem ông ta sẽ làm được những gì. Trong bản tin đăng lời chúc phúc của ĐTC Biển Đức XVI, tôi lưu ý đến đoạn này: cần có sự chú tâm đến những kẻ đói nghèo, những người bị xã hội ruồng bỏ, và ... "những ai không có được tiếng nói cho chính mình" (Benedict said attention must be paid to the poor, the outcast, the hungry and "those who have no voice.").
Tối qua, tôi ngồi dán mắt vào cái tivi từ 20h00 tới 00h00 để xem lịch sử diễn ra trước mắt. Người Mỹ bầu người da đen đầu tiên--bác Barack Hussein Obama--vào ghế tổng thống. Thú thật, tôi thầm hy vọng bác McCain sẽ thắng, mặc dầu đã thoáng biết rằng đây là thời cơ của Obama. Họ bầu cho "hy vọng".
Sẵn xưng tội, xưng tội luôn: tôi cũng sai khi tôi đoán vị Tổng Thống thứ 44 của Hoa Kỳ sẽ là một người phụ nữ. Nhưng trong vấn đề này, có lẽ sẽ chỉ là chênh lệch tí xíu thôi.
Tôi tình cờ xem được bài diễn văn này của bác John McCain trên C-SPAN tối Thứ Năm hôm đi công tác ở Phoenix.
Wow! Chưa bao giờ tôi thấy bác McCain sống động và hài hước như thế trước đám đông. Đối lập trong ôn hòa. Đây là những giây phút nổi bật nhất của một nền dân chủ.
"Faith is blind without reason and reason futile without faith"
(Niềm tin không có lý trí sẽ là mù quáng; lý trí thiếu niềm tin thì sẽ là vô dụng.)
Hmm...Sao nghe giông giống những gì bác [Hồ Chí] Minh nói quá vậy trời! ("có đức mà không có tài thì làm việc gì cũng khó; có tài mà không đức là vô dụng"). Không biết có phải ông Minh đã "nhập khẩu" tư tưởng này từ nước ngoài về hay không đây.
Tôi tiên đoán...vị Tổng Thống thứ 44, của Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ, sẽ là một người đàn bà.
Khâm phục một người biết nhẫn nại và biết bắt lấy thời cơ chín mùi.
Hai giờ khuya không ngủ được, ngồi viết mã chán, cần thư giản, tôi lần xuống lầu bật lên đài PBS, xem được chương trình về cuộc đời của cố Thống Đốc Robert F. Kennedy, một con người đáng nể, rất thông minh và có ý thức đạo đức cao. Như người anh của ông, John F. Kennedy, RFK cũng bị cướp mạng, ám sát, khi tuổi đời còn đầy hứa hẹn. Tôi xem chương trình, thấy ông công khai chống đối với những người cùng màu da với mình để bênh vực cho những người da đen bị kỳ thị chủng tộc, mà bụng thầm nghĩ (trước đây tôi chưa biết về cuộc đời và cái chết của ông), điệu nào chắc ông này sẽ cùng chung định mệnh với người anh trai của ông. Trải qua sự ám sát của JFK, và rồi đến Martin Luther King, Jr, chắc ông đã từng nghĩ việc ấy có thế xãy đến trên mình ông, nhưng ông tuyệt đối không dùng đến mật vụ hộ tống khi đi lại nơi công chúng.
"Người có lòng (học hỏi), buộc phải chịu đau khổ. Và ngay cả trong giấc ngủ, những niềm đau khó quên ấy, nhỏ từng giọt, từng giọt vào tim ta, để rồi trong nỗi tuyệt vọng và ngược với ý muốn, cái khôn len lỏi đến với ta, bởi hồng ân khủng khiếp của Thượng Đế." - RFK trích Aeschylus nhân dịp hay tin King bị ám sát.
Tồi vẫn hằng mong chờ đón nhận "cái khôn" do Trời mạc khải ấy. Thì ra là phải đợi đến lúc đau khổ tuyệt vọng mới có phúc cảm nghiệm được.
Recent Comments