ThanhHai
Vừa đọc mấy câu
trao đổi lạc đề, xem chừng có phần va chạm, trên
Blog Cái Tôi, khiến tôi liên tưởng đến tính cách nặc danh (anonymity) của blog.
Các bậc cha đẻ của phần mềm blog đã nhận thức được nhu cầu ẩn danh của người sử dụng, để các tác giả tránh khỏi sự trả đũa hay ngược đãy vì tư tưởng của mình. Vì thế khi dựng lên công cụ viết blog, họ đã tạo chức năng nặc danh, dành cho người góp ý kiến. Đồng thời họ cũng cho phép chủ nhân của trang blog có sự chọn lựa muốn tiếp nhận những ý kiến nặc danh ấy hay không.
Cũng có không ít trường hợp những người lạm dụng chức năng ấy để bôi nhọ, phỉ báng người khác từ trong bóng tối.
Ẩn danh hay hiện danh đối với tôi chẵng ăn nhậu gì--tôi vẫn coi thường cả hai như nhau. (đùa)
Quan trọng là nội dung ý tác giả. Lời lẽ kém nhã nhặn và thiếu tinh thần xây dựng, không đáng gây nên sự bức xúc, và tôi không ngần ngại tiễn ngay vào thùng rác nằm chơi.
Tuy nói vậy nhưng đó giờ chưa hề phải tiễn ai vào thùng rác cả, nếu có họa may chỉ là những lời đăng nhầm và hoàn toàn chỉ theo lời yêu cầu của người viết.
Defined tags for this entry:
blog
Recent Comments