CDK
Đêm qua tôi nằm mơ, một giấc mơ thật hãi hùng. Tôi là một kẻ ăn mày thật đói khát. Phiêu bạt khắp cùng đường, xó chợ, tìm một miếng cơm ăn, một miếng nước uống mà không có. Lang thang mãi, trong lúc bụng đói cồn cào, thì tôi thấy mình đã lạc chân đến một cánh đồng. Trước mặt tôi, có một bát cơm cá bóng kèo thật là hấp dẫn, và một ly nước cam vắt để trên một cái bàn. Chung quanh trống vắng không một bóng người. Tôi mừng quýnh lên, ào tới cái bàn, cầm chén cơm lên ăn lấy ăn để và cầm ly nước cam lên uống một ngụm, thấy ngọt mát lịm đến xương tuỷ.
Chợt có tiếng quát lên và có người nhào tới xua chén cơm và ly nước trong tay tôi rớt xuống đất hết. Tôi định quay lại coi là ai, thì chợt cảnh vật thay đổị.
Tôi thấy mình đang lềnh bềnh giữa biển khơi. Nhìn chung quanh chẵng thấy đâu là bờ bến. Tôi đuối sức và bắt đầu chìm xuống biển sâu. Tôi hốt hoảng giẫy dụa tứ tung vì bị ngộp, cố đạp tống để được trồi lên mặt nước trở lại, nhưng càng cọ quậy tôi cứ bị chìm thêm. Trong trạng thái hốt hoảng, hụt hơi ấy thì thôi chợt bừng tỉnh giấc, thấy mình đang hít thở dồn dập y như người mới vừa bị hụt hơi thật và vừa tìm lại được không khí trong lành.
Recent Comments