CDK Ông sếp CEO hôm nọ đùa mỉa rằng mình "đì" mấy tụi nó làm đến sanh bệnh hết, tuy cha nội lúc xưa "đì" mình còn gấp mười lần. Biết sao hơn, cần phải làm xong đồ mẫu (prototype) gấp để kịp sáng mai đem-mồ (demo) cho khách hàng.
Tội nghiệp! Hơn hai giờ sáng mà anh chàng còn lò mò ngồi "dệt mã". Sự nhiệt tâm của anh ta cho công việc làm mình nhớ mình thời xưa. Hồi xưa còn ngu nhiều hơn bây giờ lắm, nên người ta ráng một mình phải ráng mười.
Dốc toàn tâm quyết cho công ty này là chuyện của riêng mình--tuy mình cũng chỉ là một thằng làm mướn ăn lương tháng như tụi nó chứ có ngon lành gì hơn. Ngu ngốc hy sinh là chuyện của mình, không thể đòi hỏi người khác phải nhiệt tâm điên khùng như mình được.
"Lệnh" cho anh ta đi nghĩ và đệm vài lời trấn an anh ta mới yên lòng buông tay. Hẹn thứ sáu "khao" một chầu lấy lòng.
Thả cho anh ta đi nghỉ xong, mình ngồi đây "quay tơ" tiếp.
Recent Comments