CDK Đêm qua nằm mơ bị giựt tiền một cách lạ thường. Tôi đi ăn tối trong một nhà hàng Tầu. Đến lúc trả tiền, mụ tính tiền tổng cộng: $12.xx. Tôi đưa ra tờ $20, mụ lấy cất, không màng thối lại cho tôi đồng xu nào. Tôi hỏi gặng, mụ khăng khăng không trả, nhưng không nói lý do. Giằn co một hồi, tôi mở điện thoại định gọi báo cảnh sát, thì tỉnh giấc.
Thức dậy, bụng nghĩ: Quái! Tôi nhỏ mọn vậy sao?
Nếu là ngoài đời chắc tôi sẽ bỏ qua, bởi lúc tỉnh tôi khờ khạo hơn trong mơ nhiều. Nhưng nghĩ lại, ngoài đời tôi cũng hay làm việc theo nguyên tắc. Trên nguyên tắc, đây là một sự ăn cắp trắng trợn. Mấy đồng bạc ấy, tôi có thể dùng cho tiền "tip", nhưng phải là do tự ý của tôi làm, không phải do ép buộc. Việc xảy ra trong mơ, ngoài đời tôi có thể làm lắm. Đòi lại mấy đồng xu không phải vì tiền, mà là vì nguyên tắc. Nhưng tại sao mụ kia lại không nêu lý do tại sao mụ "giam" tiền của mình nhỉ?
À, có thể là, lý do không quan trọng, và ai đó muốn nhắc với tôi rằng: nguyên tắc quá cũng không tốt. Đôi lúc khờ khạo đi một chút, cứ để cho người lợi dụng mình một chút, lại là điều nên làm.
Recent Comments