Nhớ có lần nhị đệ nó chỉ tôi về cách dùng của hai loại nhớt xịt cho cửa xe ôtô: white lithium grease và silicone spray. Tôi chuyên bị lẫn lộn giữa hai loại này.
Mấy tuần trước cửa kính (phía bên người lái) của xe tôi bị kẹt: Bấm xuống thì được, còn khi bấm lên thì nó rề rà, khựng đứng, không chịu lên, khiến cho tôi bị mấy phen ướt nước mưa khi ra vào cỗng đậu xe của công ty.
Thứ Bảy rồi chạy ra Canadian Tire mua chai Silicone Spray về xịt thử vài cái vào rãnh cửa kính. Mùi hôi nặc nồng. Thử bấm lên xuống cửa kính. Không thấy hiệu nghiệm.
Sáng hôm qua tôi chợt nhớ ra trong nhà xe còn chai White Lithium Grease, bèn lấy đem theo đi làm. Chiều tan sở, ra bãi đậu, đem chai đó ra. Thiếu ống nhựa nhỏ để mồi dẫn nước xịt vào sâu trong các rãnh cửa. Tôi bèn mượn ống dẫn của chai Silicone Spray dùng tạm. Xịt được 5-6 lần thì ống nhựa vụt bay vút vào trong kẹt cửa, vô phương lấy ra (trừ phi tháo banh cái door panel ra). Tôi dừng tay, chịu thua, nhớ lại lần trước cũng bị mất ống nhựa của chay Litihum Grease y như thế này. Thử bấm nút cho cửa kính lên xuống, thấy đã có phần trơn tru hơn trước. Tạm vừa ý.
Đúc kết:
1) Silicone spray dùng trên các viền nhựa, còn mỡ lithium dùng để xịt vào các rãnh kính cho khỏi bị kẹt.
2) Nhớ dùng một tay giữ cái ống nhựa khi xịt, kẻo nó bị bắn vào trong rãnh kẹt là xong.
Mấy năm trước thay dễ ghê, nhất là bóng trên trái. Sao lần này mở cái vành chặn bóng đèn (retaining ring) sao khó dữ. Để sáng nay thử lại một lần xem sao.
--- Cập nhật 09:42:
1/2 không đến nỗi tệ.
Phải mở ngàm của bình nước rửa kiếng, đẫy qua một bên cho trống chỗ. Xong, tháo dây điện bóng đèn ra trước. Rồi dùng cái thằng này (1):
để bẩy cái thằng này (2) sang bên trái:
Đã thay cả bóng đèn chạy đêm và đèn pha. Nhưng đèn pha thay xong lại vẫn không cháy. Có thể là: 1) bóng mới dỏm, 2) mạch điện dơ, 3) đứt dây điện. Chắc phải chờ dịp nhị đệ tôi xuống chơi, nhờ nó coi dùm.
Hôm qua về hơi tối, chạy trên đường tuyết, vô ý để vấp ổ gà. Rầm!!! Cảm giác có gì đó không ổn, nhưng trời tối rồi, mặc kệ, cứ chạy tiếp.
Sáng ra, xem lại thì hởi ôi:
Tiêu tùng cái bánh xe trước (phải).
Ráng lếch như vậy ra tới GoodYear, sẵn thay luôn cái vỏ sau (phải) cũng đang xì lên xệp xuống. Đem võ bánh trước trái ra sau phải, và lấp hai vỏ mới vào hai bánh trước.
Mất 1 ngày.
Sáng nay sau khi bỏ xe cho họ làm xong, chạy bộ về nhà gởi i-meo vào công ty báo sẽ làm việc "tại gia".
Tổng chi: $115 (1 vỏ Goodyear Assurance P195/60R15) x 2 + $30 (công) => $260+ 5% (thuế liên bang) + 8% (thuế tỉnh bang) = $293.80
Hôm Boxing Day, đi dạo tiệm điện tử ở Cambridge với nhị đệ tôi, tóm được cái Garmin Nuvi 205 ở 2001 Audio/Video, giá thường $199, nay còn $149 (Hôm sau ra FutureShop ở Toronto, thấy để giá $99, nhưng tức thật, họ đã hết hàng.) Ở thành phố này hai mươi mấy năm nhưng có nhiều khu phố vẫn làm tôi mất định hướng như thường, ví dụ như khu Square One hoặc Promenade. Có cái máy GPS này từ nay khỏi bị lộng cộng đường lối. Nhận xét đầu tiên sau vài ngày dùng thử: hướng dẫn tuyến đường đôi lúc hơi bị bậy bạ, nhưng khi tôi đi đường khác, máy có thể tự điều chỉnh theo tuyến đường mới. Thêm nữa, nhờ máy này mà trưa nay dễ dàng tìm ra được tiệm cắt tóc First Choice Hair Cutters trên đường Wilson.
Hôm trước vừa mua xong máy GPS trên Cambridge, đem ra xe thì liền moi ra, cắm điện vào ngay, bởi tôi cần định hướng để trở ra xa lộ 401. Chạy được nửa giờ đồng hồ thì nó chợt tắt (hết điện). Thì ra ổ cắm châm thuốc không ăn điện. Thử lây lắc nó một hồ, nó rớt ra luôn. Quả là xe đã tới tuổi.
Hôm qua ở nhà, tháo miếng nhựa bên trên máy radio ra xem, siết lại cục mồi thuốc cho chặt.
Mở máy, thấy mạch đèn--bên cạnh mạch mồi thuốc--không cháy. Chắc là bị đứt cầu chì. Đã kiểm soát hộp cầu chì trong buồng máy, không cái nào đứt. Còn một hộp chì dưới tay lái phía bên trái, chưa mò mở ra được. Để nghỉ vài ngày rồi mò tiếp. Hiện tại, tôi đã mua cái cục A/C adapter, sạc ở nhà xong, xài pin được khoảng 4-6 tiếng đồng hồ.
Đầu óc tôi quả là có vấn đề, chưa già mấy mà đã lú lẫn cha nó rồi. Sáng nay ngủ dậy, tưởng là ngày Chúa Nhật. Đem xe ra Canadian Tire (CTC) sửa. Bất mãn. Về nhà. Vẫn còn quên là hôm nay Thứ Hai phải đi làm, lại định xách xe chạy lên Guelph cho nhị đệ nó coi lại xem sao.
Tuần rồi đem xe cho họ thay nguyên bộ đĩa thắng (brake calipers), bố thắng (brake pads), và trục quay (rotors) cho hai bánh sau, tốn $900. Về chạy nghe mùi nhựa khét. Hóa ra họ thay làm sao mà dây thắng tay bị đứt--dĩ nhiên họ không chịu nhận là lỗi ở họ--giờ bảo phải tốn $500 để thay dây thắng. Thôi, dẹp. Kỳ rồi (3,4 năm về trước) họ thay nhớt, quên đóng nắp bình nhớt. Và bây giờ thì lại vụ này. Khỏi phải nói, từ nay bác Canadian Tire đã mất đi một khách hàng trung thành. Dĩ nhiên, có một tí xác suất rất nhỏ, là do dây thắng của xe tôi quá cũ kỹ nên đã bị đứt, nhưng thiệt hại đã đành: tôi không còn tin tưởng ở khả năng và chất lượng của CTC nữa.
Sự việc này làm tôi nhớ có lần xem chương trình Kitchen Nightmares của bác siêu đầu bếp Gordon Ramsay. Bác chủ quán tâm sự với bác Ramsay: "Tôi không hiểu vì sao nhà hàng tôi lại thu nhập tệ thế; các phiếu thăm dò ý kiến mà khách hàng đã từng ghi, đều cho thấy họ hưởng ứng rất khả quan kia mà". Bác Ramsay đáp: "Những mẫu giấy thăm dò ý kiến ấy hoàn toàn vô dụng. Khách hàng không trả lời bằng giấy mực hoặc lời nói. Họ trả lời bằng cách không bao giờ trở lại đây nữa."
--
T.B.: chữ "kém tài" này tôi dịch ra từ chữ "incompetence", nghe sao thấy nó chưa đúng ý cho lắm.
Chiều hôm qua do cao hứng (cũng có thể nói là do lương tâm gợi nhắc), đi làm về nhà, rửa mặt lau mồ hồi xong thì liền lôi lò nướng thịt (barbecue) ra, nướng một mớ đùi gà, sường heo, và bắp.
Xong, lấy điện thoại gọi cho cô em:
- Hello?
- Hey, come down for some BBQ.
- Can my friend come?
- Sure
- My car's making weird noises
- Come down, I'll take a look at it for you.
- Alright, we'll be there.
Một giờ sau, hai cô nàng đến. Mấy anh em cùng thịt một chầu xong, tôi ra mở đầu xe xem, thấy nhớt trợ lực tay lái (power steering fluid) hơi bị cạn, bèn móc điện thoại, định gọi nhắn tin cho phụ thân tôi sáng mai xem lại. Hì hì....tôi đâu phải là thợ sửa xe đâu mà mò. Vả lại, giờ đó Canadian Tire cũng đã đóng cửa, muốn chạy mua nhớt về châm cũng không được. Phụ thân tôi làm đêm, máy không có hệ thống nhắn tin. Thường thì khi ra về thì ông gọi lại. Nhưng lần này, đến giờ ông nghỉ việc mà không thấy ông gọi lại.
Sáng nay gọi lại cô em, hỏi có báo cho phụ thân không. Cô nàng trả lời, không, đã đem xe thẳng đến tiệm. Thì ra bộ thắng bị mòn, phải thay, tốn $100 một bên.
Cô bé này có tính tự lập. Chẳng uổng công phụ thân thương nó nhất.
Nhớ tôi lúc xưa ở độ tuổi đôi mươi như nó, việc nhỏ gì cũng vẫn còn nhờ phụ thân làm. Thậm chí đi khám bệnh ông cũng phải đi theo. Ông sợ tôi nói tiếng Việt không rành--mà hồi đó đúng là nói không rành thật. Đến nỗi cha tôi buộc phải phán cho một câu: Mầy điệu này mà ra ngoài đời, không biết làm sao mầy sống nổi.
Hôm nay xém tí nữa phải cuốc bộ đi làm.
Vừa đề máy xe lên là nghe tiếng 'kịt', im lìm, không đèn hiệu, không tiếng bíp, mất điện hoàn toàn. Mới thay bình hồi năm ngoái chứ mấy.
Chợt nhớ, cả năm nay quên châm nước bình.
doh!
May thay! Lau chùi cọc điện, châm nước cất xong, đã đề máy lại được.
Recent Comments