CDK Sáng nay thức giấc quá sớm (5 giờ mấy), nên vừa đọc xong mấy bản tin, viết xong
vài lời cảm tưởng thì tôi quay lại ngủ. Liền gặp liên tiếp hai giấc mơ: 1) trở lại chỗ đậu xe bên ven đường, thấy xe bị phá cửa kính trước; 2) về tới nhà thấy cửa chính bị hớ hênh, dường như có kẻ đã xâm nhập, nhưng không mất đồ, và lạ là, tôi làm cách nào cũng không thể khóa chặt cánh cửa ấy lại.
Giấc mơ "nhà hở cửa" này hay lập đi lập lại hơi bị nhiều trong đời tôi. Dường như ngay cả khi có cái tập nhật ký (blog) này, Độc Cô Quái Khách vẫn chưa đủ phương tiện để trút cạn tâm sự.
Một sinh linh, đang cố dung hòa giữa thế giới hữu hình và vô hình.
Một người tin, đang sống giữa nhiều người không tin.
Một tội nhân đang mong tìm lại ơn cứu độ.
Recent Comments