Thứ Bảy vừa rồi tôi chuyển dịch vụ Internet từ Rogers qua Bell. Xem chừng như Bell ($31/tháng) thay đổi địa chỉ IP của tôi thường hơn Rogers ($60/tháng). Trước đó tôi dùng ipcheck để cập nhật DNS cho tên miền. Sáng này vào công ty thì thấy không truy cập được máy nhà, lên dyndns.com thì thấy tên miền đã bị họ khóa do ipcheck cập nhật nhiều lần quá. Qua trang hỗ trợ của Dyndns thì thấy nay họ đề nghị dùng chiêu này: Using inadyn With DynDNS.com Services.
Tải về và cài đặt chương trình inadyn: # make
# cp bin/linux/inadyn /usr/local/sbin/
# cp man/inadyn.8 /usr/local/share/man/man8
# cp man/inadyn.conf.5 /usr/local/share/man/man5
Tạo tập tin /etc/inadyn.conf (cho phiên bản 1.96.2 của INADYN): # Basic configuration file for inadyn
#
# /etc/inadyn.conf
background
log_file /var/log/inadyn.log
update_period_sec 600 # Check for a new IP every 600 seconds
username ****
password ****
dyndns_system dyndns@dyndns.org
alias codockhach.blogdns.net
alias oceanus.is-a-geek.net
Tập lệnh (script) cho dịch vụ /etc/init.d/inadyn: #!/bin/bash
#
# chkconfig: 345 55 25
# processname: inadyn
# description: dyndns.org update service
Có lẽ ông sếp (cựu) CTO của tôi nói đúng: "Java is the new COBOL". Hôm qua tôi tháo bỏ cái Java applet phát thanh MP3 mà tôi đã cài hồi 2005, thay thế bằng cái này:
No flash player!
It looks like you don't have flash player installed. Click here to go to Macromedia download page.
Hôm qua lục tìm lại được Cô Thầy Thuốc mà tôi đã mua nhân dịp đi công tác bên Colorado Springs hồi năm 2000 (nếu tôi nhớ không lầm), nghe quá "phê", muốn tìm một chỗ nào thanh vắng, kín gió, đóng cửa, thắp một vòng nến rồi ngồi vào ngay giữa mà tịnh tâm. Một là đĩa này, hai là đĩa Alma Mater của ĐTC Biển Đức XVI.
Bác Hai:
1) Đi xưng tội, dọn mình đón nhận Hiện Thân Của Ông Trời giáng trần chuộc tội cho nhân loại.
Bàn ngoài lề: Trước khi tìm hiểu về tội tổ tông, tôi chỉ hiểu mơ hồ về cụm từ "chuộc tội cho nhân loại". Nay thì không còn mơ hồ gì nữa về cái "hiểu". Vấn đề của hiện tại là: làm (vâng lời).
[Mặt khác, cách tốt nhất tôi có thể đề nghị với KA là bạn nên đem những gì đọc được, đến xin sự chỉ giáo của cha xứ. Tôi không có khả năng bằng các vị linh mục, bởi họ đã dành nhiều năm trong tu viện, cùng sự sốt sắng suy niệm hằng ngày, để hấp thụ chân lý của đạo mình.]
Tớ thấy tự bản thân mình đi tìm hiểu và nếu kẹt lắm thì vào đây hỏi ý bác là chắc ăn nhất. Mấy cha xứ ngày nay rất bận rộn với việc hành chánh và cuộc sống riêng tư nên tầm hiểu biết của các ngài chẳng có bao nhiêu mà gỡ rối tơ lòng" cho ta. Vơ đũa cả nắm cũng không đúng, các cha người Mỹ thì có kiến thức thần học nhiều hơn, vì các ngài có giờ để suy ngẫm thánh kinh. Chuyện hành chánh thì có hội đồng giáo xứ lo. Còn các cha VN ta, tại các nhà thờ VN thì khác. Các ngài phải lo hết mọi chuyện nên chẳng có giờ kinh kệ nhiều. Hỏi tới thì các ngài cáo lui ngay. Chưa kể là người VN ta bên này là cộng đồng nhỏ nên các cha cũng hay được mời làm cố vấn cho cộng đồng, nên từ từ đi vào con đường chính trị. Tớ nghĩ bác là người có khả năng nhất. Chúng tớ sẽ vào đây xin "gỡ rối tơ lòng"
Dzời ạ! Mấy bác kỳ vọng chi nơi tôi, trong khi trong đức tin, chính tôi là kẻ đói nghèo còn cần phải đi ăn xin nơi mấy bác mới đúng. Ngay cả ở những gì tôi viết, các bác cũng cần phải kiểm chứng với giới thẩm quyền của giáo hội, bởi chỉ các vị ấy mới có quyền thừa tác từ Chúa Giêsu để truyền bá đức tin.
Tôi viết với mục đích chia sẻ những quá trình "tầm đạo" của bản thân, hơn là "giảng đạo". Nếu có chỗ nào không đúng thì xin các bác không ngại chỉ điểm dùm cho. Bởi tôi thấy lời của GS Randy Pausch trong Bài Giảng Cuối Cùng rất chí lý: "Khi anh [nói/làm] sai mà không ai màng nói gì cả, thì có thể là họ đã bỏ anh."
Đây không phải là lần đầu tiên, một linh cảm rợn người, khi tôi nhìn tấm ảnh, chưa đọc rõ tựa đề hay nội dung của bản tin thời sự này, tôi đã có cảm giác rằng người này không còn tồn tại trên thế gian. Dường như trong hình ảnh, ánh mắt của người quá cố có cái chi đó khang khác với ánh mắt của người thường.
Mấy tháng trước, ngoài ý muốn của tôi, tôi bị "liên lụy" vào mấy cái mailing list nho nhỏ của các cựu sĩ quan hải quân VNCH mà phụ thân tôi là thành viên. Từ nhỏ trở thành lớn. Từ đó tới nay, tự nhiên dính vô mấy "cha" viết toàn chuyện gì đâu: chống cộng có, chống người quốc gia có, chống tôn giáo có. Họ lại CC luôn địa chỉ email của các hội đoàn, các tòa soạn bên VN. Có nghĩa là: có thể các cơ quan chính quyền và, đáng ngại hơn là, các công ty quảng cáo bên VN đã nắm được địa chỉ email của tôi. Đau cái đầu!
Gần đây, thấy có ai đó gửi bài chống Công Giáo của "giáo sư tiến sĩ" Trần Chung Ngọc. Bác này tôi từng được "biết" qua.
Có lẽ đối với giới học giả bên VN, GS Ngọc chống tôn giáo ở tầm cỡ như Richard Dawkins bên Anh Quốc hoặc Sam Harris bên Hoa Kỳ. Nhưng tôi đã cho qua, vì thấy ngôn từ của Trần Chung Ngọc rất lỗ mãn, có vẽ như GS Ngọc cố ý sỉ nhục hơn là bàn luận với người Công Giáo. Dawkins chống tôn giáo nhưng ít ra ông đã dùng lập luận của những nhà thần học như Thánh Thomas Aquinas để phản biện. Đằng này, GS Ngọc chỉ lý luận một chiều, chỉ dùng lý luận của những người chống Công Giáo để hỗ trở cho luận điểm của mình.
Khi đọc các tác phẩm chống Công Giáo, ấn tượng đầu tiên của tôi là: ừ, lập luận khá hùng hồn, khá thuyết phục. Nhưng rồi tôi đem những lập luận ấy để đối chứng với giáo lý của đạo tôi, và hầu như ở mọi trường hợp, đều đi đến kết luận (tôi không nói quá lời): chân lý Kitô giáo thật tuyệt vời! Thậm chí, tôi không khỏi có cảm giác, tuy những người chống công giáo cho rằng tín đồ Công Giáo đã bị giáo hội lường gạt bởi do họ thất học, thiếu dân trí (một cách "lịch sự" để chữi người Công Giáo là ngu đần), nhưng tôi thấy chỉ có ai thất học mới tin những gì những người như bác Trần Chung Ngọc viết mà không đi kiểm chứng với các nguồn tài liệu khác.
Cho mỗi một người như Dawkins, Hitchens, Harris, thì có ít nhất 3 người như McGrath, Somerville, Wilson, Crean, Ward, DaSouza, Craig, Atran, Keller, Reza. Đây chỉ là nêu lên những học giả của thời nay. Còn thời xưa có vô số kể. Đây là một số tôi đã đọc/biết qua: Ambrose, Anselm, Athanasius, Augustine, Aquinas, Ignatius, C.S. Lewis. Có thể nói là những cao nhân thời xưa này đã ảnh hưởng một phần nào về tư tưởng của tôi. Càng đọc những tác phẩm của các vị này, tôi không khỏi thoáng lên ý nghĩ: tới một thời điểm nào đó, câu nói "không biết không có hại" sẽ không còn giá trị lợi dụng nữa. "Không biết" ở đây sẽ không còn là không biết vì không có phương tiện để biết, mà là do cố tình không biết, thì đó thật là một điều thật tai hại. Và, hơn nữa, người ta sẽ không thể nói "tôi không có tội bởi tôi đã bị những người như bác Trần Chung Ngọc lường gạt", bởi con người có tự do ý chí của riêng mình, cho nên suy cho cùng, bản thân phải chịu trách nhiệm cho những gì chính mình làm.
Từ câu cuối của đoạn trên, gợi ý cho đề tài "siêu tầm" kế tiếp của tôi về đạo công giáo mà bác Trần Chung Ngọc cho là "huyền thoại của thời bán khai": Tội Tổ Tông (original sin).
Không đùa (Biết qua @timbray): Theo cuộc thăm dò của Westin Hotels, khi được hỏi "muốn chọn XXX hay Zzz", đa số người Canada chọn XXX. Từ đó chỉ có thể kết luận: người Canada đang thiếu chất XXX một cách trầm trọng.
Đọc mấy lời bình thấy cực tếu. Ví dụ:
When you live in Canadia, as I do, and you have six months of darkness and terrible cold, plus all the igloo-living and seal-liver you can handle, of course you want to have great sex as soon as you hit clean sheets, fluffy towels and a real bathtub. Plus, have you ever had sex with frozen condoms? So, nothing at all peculiar that us Canuckers, when placed in a hotel room, would go for the horizontal rhumba over the Zzzzs.
Phản ảnh ấn tượng sai lệch của thế giới (hay chỉ là của người Mỹ?), rằng người Canada sống 6 tháng thiếu ánh nắng mặt trời, và ở trong lều tuyết như người thổ dân Eskimo.
Sáng ra mở hộp i-meo thì thấy một bài với tiêu đề trên đây. Thì ra Ngũ Cô, cùng thằng em bà con của tôi (con trai của cô) bên VN, vừa đoạt được giải...khuyến khích trong cuộc thi ca-ra-ôkê Xuân và Tình Yêu của báo Tuổi Trẻ.
Dưới đây là ca sĩ "ca lẻ" Vĩnh Ân, với nhạc phẩm "Em Đã Thấy Mùa Xuân Chưa" của nhạc sĩ Quốc Dũng:
Tôi đã hồi âm chúc mừng hai vị ca sĩ "đang lên chưa biết chừng nào xuống", y theo lời của Ngũ Cô.
Hôm qua về hơi tối, chạy trên đường tuyết, vô ý để vấp ổ gà. Rầm!!! Cảm giác có gì đó không ổn, nhưng trời tối rồi, mặc kệ, cứ chạy tiếp.
Sáng ra, xem lại thì hởi ôi:
Tiêu tùng cái bánh xe trước (phải).
Ráng lếch như vậy ra tới GoodYear, sẵn thay luôn cái vỏ sau (phải) cũng đang xì lên xệp xuống. Đem võ bánh trước trái ra sau phải, và lấp hai vỏ mới vào hai bánh trước.
Mất 1 ngày.
Sáng nay sau khi bỏ xe cho họ làm xong, chạy bộ về nhà gởi i-meo vào công ty báo sẽ làm việc "tại gia".
Tổng chi: $115 (1 vỏ Goodyear Assurance P195/60R15) x 2 + $30 (công) => $260+ 5% (thuế liên bang) + 8% (thuế tỉnh bang) = $293.80
Recent Comments