ThanhHai Đêm qua đang ngủ sao tự nhiên lên cơn sốt, run bần bật. Lồm cồm bò dậy tròng thêm cái áo nĩ cùng một đôi vớ dầy cộm, xong mới thấy đỡ lạnh. Sáng ra, thiếu điều dậy muốn không nỗi. Ráng bò qua phòng làm việc, lên máy gõ gấp mấy dòng email báo cho hai ông sếp hôm nay mình sẽ không vào công ty, xong bò lại lên giường, trùm mền làm thêm một giấc luôn tới 19h00.
Cơn tuyết thứ sáu tuần rồi cũng đâu lạnh lắm, và nhiệt độ thấp nhất chỉ xuống -3C, lẽ ra đâu nhằm nhò gì đối với xứ này. Nhưng chẵng hiểu sao tôi lại bị nó đánh gục. Ông cụ thân phụ của tôi mấy hôm trước ghé thăm, đã bảo tôi nên đi chích ngừa cảm cúm (chỉnh phủ Canada đài thọ, chích miễn phí). Tôi lại lờ đi, bảo không cần. hihi .... Ỷ Y ta đây mạnh như trâu (và ngu như bò), mấy năm trước đã cần chích đâu, năm nay lại chích biết đâu bị dị ứng thuốc làm bệnh thêm nữa không chừng.
Chắc tại gần đây công việc quá bề bộn, quá mệt mỏi, tinh thần lại căng thẳng, mà lại thiếu ngủ, cho nên lực lượng đề kháng bị chểnh mảng, Đại Tướng Bạch Cầu bị suy nhược không còn sức phòng chống cho nên Đại Vương Siêu Vi Khuẩn Cúm mới được thời hoành hành. Nhưng mà vậy đó, đầu mùa thì sụt sùi tí vậy. Nhưng ngủ một giấc dài thì lại xong chuyện. Qua trận này, cho Đại Tướng Bạch Cầu của lão phu kịp thời chỉnh đốn lại quân lực, thích nghi với chiến trường...lạnh...xong, phần còn lại trong mùa, đố cha nhà ngươi làm gì được lão phu nữa, cho biết tay.
Recent Comments