Tôi đã để đồng hồ báo thức 4h30, nhưng đã ngủ thẳng cẳng tới 7h00 mới dậy, làm trễ chuyến bay 7h30 bay trực tiếp tới Phoenix.
Sau 10 năm làm việc, đi công tác bao nhiêu lần. Nhận thấy trong phi vụ, mình vẫn còn được sự "may mắn" không kém thuở ban đầu. Có khác chăng là phản ứng của tôi khi vấp phải những trường hợp này: tôi không còn hốt hoảng, hoang mang như xưa nữa. Mấy bác chuyên quản lý dự án (project manager) có một câu để ứng xử cho những trường hợp này: "It is what it is!". Sự việc đã là như vậy. Có hốt hoảng, hoang mang, cũng chẳng giúp được gì.
Recent Comments