Sunday, November 27. 2005
ThanhHai
Đọc được câu thắc mắc đăng trên mạng Trái Tim Việt Nam về dịch thuật của danh từ "entrepreneneur", tôi chột miệng muốn "phát biểu ý kiến", nhưng do tối dạ không biết làm sao để đăng lời phản hồi mà không cần đăng ký, nên đành đăng trên trang bờ-lóc (blog) của mình vậy. Nội dung câu thắc mắc như sau:
Thế này nhé, có ai đó giúp tôi dịch từ entrepreneur và entrepreneurship được không? Định nghĩa trong Oxford Advanced Learner là a person who makes money by starting or running businesses, especially when this involves taking financial risks, định nghĩa trong quyển Business - Ricky Griffin &Ronald Ebbert - Prentice Hall Int. 6th edition là businessperson who accepts both the risks and the opportunities involved in creating and operating a new business venture. Các bạn chú ý tới từ "risks" nhé, đấy chính là điểm khác biệt giữa entrepreneur và nhà kinh doanh (businessman) thông thường. Không thể dịch là chủ hãng buôn hoặc nhà thầu khoán như Lạc Việt từ điển được. Dịch là nhà kinh doanh như Từ điển Anh-Việt của Viện Ngôn Ngữ - NXB TP Hồ Chí Minh cũng không ổn vì như tôi đã nói ở trên, có sự khác nhau căn bản giữa hai người này. Quan niệm chung là đã nói tới entrepreneur là nói tới "to start a business venture" (lại một cụm từ khó dịch nữa). Vậy theo bạn nên dịch như thế nào để lột tả hết nghĩa đây?
Thử phân tích về từ entrepreneur, ta thấy nó bắt gốc từ Pháp ngữ với hai chữ entre (ở giữa) và preneur (người thuê/mua). Hai từ ghép lại thành "người thuê/mua trung gian", hay "người mua đi bán lại", cho nên tự điển dịch là "người thầu khoán".
Nhưng, quả thật đúng như người bạn trên đây đã phân bày, ý nghĩa của ngôn ngữ nó biến chuyễn theo từng thời đại. Hiện nay người ta hiểu từ "entrepreneur" như là một nhà kinh doanh ở thời kỳ đang khởi đầu tạo dựng một doanh nghiệp. Bởi giải thích thì hơi dài dòng, mà dịch thì không có từ nào tương ứng cho thoả đáng, cho nên tôi nghĩ mình nên bắt chước bọn Mỹ. Cứ mượn của Pháp ngữ mà không cần thay đỗi mốc xì gì cả, gọi quách là "ơn-trợp-rờ-nơ" cho xong! Hoặc, bác nào có nhã ý, mượn thôi chưa đủ, mà lại muốn "thuần Việt" hơn nữa, thì gọi là "ăn trộm rờ nơ" cũng xong.
Từ đấy ta thấy một nguyên tắc nho nhỏ được áp dụng ở nhiều ngôn ngữ khác nhau: khi dịch thuật không thoả mãn được ý nghĩa của từ góc một cách xác thực, người ta đành quay về với cái lựa chọn duy nhất: cứ mượn mà xài!
Mấy năm nay thỉnh thoảng tôi cũng có chút mộng ảo trở thành một nhà ơn-trợp-rờ-nơ. Chung quanh tôi có không ít những ví dụ điển hình về các nhà kinh doanh trẻ này. Thật ra với những phương tiện mua bán trên mạng hiện nay, khởi đầu một doanh nghiệp để kinh doanh qua mạng Internet, thiết nghĩ không phải là một việc khó. Vốn thì chắc không cần nhiều, và sự đòi hỏi tốn kém nhiều tâm huyết sẽ là lẽ dĩ nhiên, nhưng cần phải nắm vững thị trường, nhu cầu tiêu thụ, và phải biết phân tích mức độ cạnh tranh để hoạch định hướng đi cho doanh nghiệp mình một cách thiết thực. Những trò chơi ấy, dân kỹ thuật như tôi chẵng mấy hứng thú gì (chắc có lẻ vì chưa kịp thời "lãnh ngộ"), cho nên thiết nghĩ xác suất thành công, khi đứng ra thành lập một công ty riêng, hãy còn quá kém. Cần theo gót mấy ông sếp học nghề vài năm nữa. Tôi thần phục ông sếp CTO của tôi thật. Ông này không những tài kỹ thuật một cây, mà khả năng am hiểu thương trường lại tuyệt vời. Ông ta biết được khách hàng sẽ cần gì trước cả chính họ, và có thể thấy được hướng đi của toàn bộ một công nghiệp ở thời điểm một hoặc hai năm trong tương lai. Một tập đoàn kinh doanh thành công cần có được một minh chủ như thế, và một người entrepreneur thành công cần có những yếu tố như thế.
Tuesday, November 22. 2005
ThanhHai Đêm qua đang ngủ sao tự nhiên lên cơn sốt, run bần bật. Lồm cồm bò dậy tròng thêm cái áo nĩ cùng một đôi vớ dầy cộm, xong mới thấy đỡ lạnh. Sáng ra, thiếu điều dậy muốn không nỗi. Ráng bò qua phòng làm việc, lên máy gõ gấp mấy dòng email báo cho hai ông sếp hôm nay mình sẽ không vào công ty, xong bò lại lên giường, trùm mền làm thêm một giấc luôn tới 19h00.
Cơn tuyết thứ sáu tuần rồi cũng đâu lạnh lắm, và nhiệt độ thấp nhất chỉ xuống -3C, lẽ ra đâu nhằm nhò gì đối với xứ này. Nhưng chẵng hiểu sao tôi lại bị nó đánh gục. Ông cụ thân phụ của tôi mấy hôm trước ghé thăm, đã bảo tôi nên đi chích ngừa cảm cúm (chỉnh phủ Canada đài thọ, chích miễn phí). Tôi lại lờ đi, bảo không cần. hihi .... Ỷ Y ta đây mạnh như trâu (và ngu như bò), mấy năm trước đã cần chích đâu, năm nay lại chích biết đâu bị dị ứng thuốc làm bệnh thêm nữa không chừng.
Chắc tại gần đây công việc quá bề bộn, quá mệt mỏi, tinh thần lại căng thẳng, mà lại thiếu ngủ, cho nên lực lượng đề kháng bị chểnh mảng, Đại Tướng Bạch Cầu bị suy nhược không còn sức phòng chống cho nên Đại Vương Siêu Vi Khuẩn Cúm mới được thời hoành hành. Nhưng mà vậy đó, đầu mùa thì sụt sùi tí vậy. Nhưng ngủ một giấc dài thì lại xong chuyện. Qua trận này, cho Đại Tướng Bạch Cầu của lão phu kịp thời chỉnh đốn lại quân lực, thích nghi với chiến trường...lạnh...xong, phần còn lại trong mùa, đố cha nhà ngươi làm gì được lão phu nữa, cho biết tay.
Sunday, November 20. 2005
ThanhHai Làm thế nào để phân định ngày đầu của mùa đông? Điều này liên quan với Thiên Văn học.
Đại khái, người ta[1] dùng một trong hai ngày trong một năm mà mặt trời nằm ở vị trí xa nhất cách đường thiên đạo (celestial equator) để chỉ định ngày đầu của mùa đông. Ngày ấy được gọi là ngày Đông Chí (winter solstice). Canada chúng ta nằm trong bắc bán cầu, cho nên ngày Đông Chí năm nay sẽ rơi vào ngày 21 tháng 12. Thế nhưng ...
Tuần vừa qua, đã có những dấu hiệu cho thấy một mùa đông đang đến Toronto có lẽ sớm hơn dự định (?).
Tối hôm kia, thứ sáu, trời đã trút cơn tuyết đầu mùa. Bước chân ra ra bãi đậu xe, tôi được "thưởng thức" cảnh lội tuyết sương, chuẩn bị tinh thần cho nhiều lần lội tuyết ngập ống quyễn, sẽ xãy đến trong 4 tháng sắp tới.
Sống ở đây hai mươi mấy năm, nếu tôi không quá lẩm cẩm, thì năm nay tuyết rơi sớm nhất so với mấy năm trước. Nhưng, biết đâu rơi một trận xong rồi...nín luôn cả tháng, cũng không phải là chuyện lạ.
Tối thứ bảy, trên đường láy xe từ công ty về thì được nghe đài ra-di-ô hát nhạc Giáng Sinh.
Hôm nay, Chúa Nhật, cuộc diễn hành Santa Claus Parade đón ông già Nôel vào làng đã bắt đầu lúc 12:30.
Không khí của mùa đông ở Toronto đã bắt đầu.
_______
Bỗ Sung:
[1] Lẽ ra tôi nên viết "ở xứ Rừng Phong này, người ta ...". Cám ơn ComputerBoy đã đính chính.
Saturday, November 12. 2005
ThanhHai
Tôi đọc những Dòng Thời Gian của chị Phương Chi trên Thời Báo số 1228 (Thứ Bảy 05-11-2005) mà phát xúc động không kềm được dòng lệ. Không biết tôi khóc cho chị, hay khóc cho tôi, hay khóc cho cả nòi giống Con Rồng Cháu Tiên của chúng ta sao cứ mãi chịu khổ cùng cực.
Có một lần đi công tác với sếp tôi bên Mỹ, tôi tình cờ kể lại cuộc hành trình năm nào của tôi cho ông ta nghe. Nghe xong, ông nhìn tôi với cặp mắt không biết do thán phục hay kinh dị. Ông cho là câu chuyện của tôi quá ly kỳ. Từ đấy mổi khi đi công tác với ông ở đâu, hể khách hàng có ý hỏi thăm nguồn gốc của tồi là sếp bắt tôi thuật lại câu chuyện cho người khách nghe, rồi hai người cùng trầm trồ.
Từ đó tôi nhận ra, những người dân ở đất Tây Phương này họ đã quá quen (quen đến độ xem thường) cuộc sống bình an, sung sướng, hưởng thụ. Những mối lo ngại hằng ngày của họ là làm thế nào để giảm cân, bớt mập. Họ đâu biết rằng ở một góc trời khác trên quả địa cầu có những người dân cũng bằng máu, bằng thịt giống như họ, đang có những mối lo ngại rất tầm thường là thế nào để có miếng cơm cho đỡ đói, miếng áo cho đỡ rét, hầu sống thêm được một ngày. Chắc người dân Việt mình là một trong những dân tộc đặc biệt được Chúa ân sủng giao cho trách nhiệm gánh lấy những gian nan, cùng cực trên thế gian. Để từ đó những tấm gương hy sinh của những người cha, gương chịu đựng của người mẹ Việt Nam, gương chung thủy của những người vợ, và gương đảm đan của những người chị như chị Phương Chi đây, được viết lên cho cả thế giới được chứng kiến và noi theo.
Những mẩu chuyện như dòng nhật ký của chị Phương Chi, nếu được phổ biến bằng Anh ngữ thì chắc sẽ được nhiều người hưởng ứng.
Tin chắc những người Việt chúng ta đang sống nơi hải ngoại nói riêng, và cả nhân loại nói chung, người nào cũng có một hành trình đầy gian nan và khổ cực trong đời. Đấy là đặt ân do Chúa thương ban riêng cho từng người chúng ta trong hành trình cuộc sống. Chúa lấy khổ cực để thử lòng chúng ta. Người chịu khổ cực không nỗi thì sa ngã. Còn người kiên tâm chịu đựng, vượt qua được khổ cực thì được Chúa ban thưởng, không những chỉ đợi ở đời sau, mà ngay chính ở đời này! Người sa ngã thì lại đứng dậy mà gượng đi tiếp, mặc dầu khổ cùng cực, dường như không thể qua được, nhưng biết rằng Chúa sẽ không thử thách họ vượt quá khả năng chịu đựng của họ.
Tuesday, November 8. 2005
ThanhHai
Cuối tuần qua đang rong chơi trên mạng thì tôi tình cờ nhặt được viên ngọc quí này từ JavaZoom.Net: Một áp-lết (applet) Java dùng để bắt sóng phát thanh trên mạng Internet theo dạng MP3 hoặc SHOUTcast, tương tự như chương trình WinAmp.
Thật quá ư là tiện lợi, vì từ nay mỗi khi tôi di chuyển từ máy này sang máy khác, mà muốn nghe những chương trình phát thanh tôi ưa thích, thì chỉ việc quay trình duyệt về hướng trang nhà tôi, không cần cài đặt WimpAmp vào máy mới chi cho rườm rà. Dĩ nhiên, được như thế đòi hỏi một điều kiện là máy mới kia đã có cài đặt Java sẵn.
Bạn hiền muốn thử nghe lóm những chương trình phát thanh tôi ưa thích, xin theo giao điểm này.
|
Recent Comments