Back when I was a child
Before life removed all the innocence
My father would lift me high
And dance with my mother and me and then
Spin me around till I fell asleep
Then up the stairs he would carry me
And I knew for sure
I was loved
If I could get another chance
Another walk, another dance with him
I’d play a song that would never, ever end
How I’d love, love, love to dance with my father again
Ooh, ooh
When I and my mother would disagree
To get my way I would run from her to him
He’d make me laugh just to comfort me, yeah, yeah
Then finally make me do just what my mama said
Later that night when I was asleep
He left a dollar under my sheet
Never dreamed that he
Would be gone from me
If I could steal one final glance
One final step, one final dance with him
I’d play a song that would never, ever end
‘Cause I’d love, love, love to dance with my father
again
Sometimes I’d listen outside her door
And I’d hear her, mama cryin’ for him
I pray for her even more than me
I pray for her even more than me
I know I’m prayin’ for much too much
But could You send back the only man she loved
I know You don’t do it usually
But Lord, she’s dyin’ to dance with my father again
Every night I fall asleep
And this is all I ever dream
Vừa hay tin, thần tượng âm nhạc của tôi, Shania Twain, đã chia tay với phu quân Robert Lange sau 14 năm chăn gối. Thành thật chia buồn. Tôi hiểu được cảm giác (2/26/2005)--nhìn lại tập nhật ký, giữa tháng 2 và 3 năm 2005 liên tiếp không thấy có bài nào thì biết tại sao. Trong khoảng thời gian ấy, tôi nghe đi nghe lại rất nhiều, bài hát này của cô: It Only Hurts When I'm Breathing (2002).
Đầu tháng 12. Đài 97.3FM đã bắt đầu hát nhạc giáng sinh hằng ngày. Bài này phải là một trong những bài tôi rất thích: Christmas Shoes (2000) của nhóm NewSong.
It was almost Christmas time, there I stood in another line
Tryin' to buy that last gift or two, not really in the Christmas mood
Standing right in front of me was a little boy waiting anxiously
Pacing 'round like little boys do
And in his hands he held a pair of shoes
His clothes were worn and old, he was dirty from head to toe
And when it came his time to pay
I couldn't believe what I heard him say
Chorus:
Sir, I want to buy these shoes for my Mama, please
It's Christmas Eve and these shoes are just her size
Could you hurry, sir, Daddy says there's not much time
You see she's been sick for quite a while
And I know these shoes would make her smile
And I want her to look beautiful if Mama meets Jesus tonight
He counted pennies for what seemed like years
Then the cashier said, "Son, there's not enough here"
He searched his pockets frantically
Then he turned and he looked at me
He said Mama made Christmas good at our house
Though most years she just did without
Tell me Sir, what am I going to do,
Somehow I've got to buy her these Christmas shoes
So I laid the money down, I just had to help him out
I'll never forget the look on his face when he said
Mama's gonna look so great
Sir, I want to buy these shoes for my Mama, please
It's Christmas Eve and these shoes are just her size
Could you hurry, sir, Daddy says there's not much time
You see she's been sick for quite a while
And I know these shoes would make her smile
And I want her to look beautiful if Mama meets Jesus tonight
Bridge:
I knew I'd caught a glimpse of heaven's love
As he thanked me and ran out
I knew that God had sent that little boy
To remind me just what Christmas is all about
Lạy Chúa! Ngài thật cao cả, đáng được tôn vinh; quyền lực Ngài cao cả, và trí khôn Ngài vô hạn. Làm sao con người có thể tôn vinh Ngài cho hết; con người, một hạt bụi trong các tạo vật của Ngài; con người của sanh lão bệnh tử, chứng nhân của tội lỗi do chính hắn làm ra, chứng nhân cho sự nhịn nhục của Ngài đối với kẻ kiêu căng. Nhưng con người, hạt bụi nhỏ bé trong công trình tạo hóa của Ngài, muốn được tôn vinh Ngài. Ngài đánh thức hắn để hắn vui sướng tôn vinh Ngài; bởi Ngài đã tạo nên hắn cho chính Ngài, và tim hắn sẽ không nghỉ, cho đến khi hắn an nghỉ trong Ngài.
Xin ban ơn cho con, hỡi Chúa con, để con biết và hiểu được việc nào phải làm trước: kêu cầu Ngài, hay tôn vinh Ngài? Và, rồi, cũng để nên biết việc nào trước: biết Ngài hay kêu cầu Ngài? Vì, nếu người ta không biết Ngài, thì sao họ kêu cầu Ngài được đây? Bởi nếu không biết Ngài, họ có thể gọi nhầm Ngài bằng ai khác. Hoặc, phải chăng, họ kêu Ngài để được biết Ngài? Nhưng "làm sao kêu được, Đấng mà họ không hề tin? Hay, nói khác hơn, làm sao họ tin được nếu không có người chỉ điểm cho họ?"1 "Và kẻ tìm kiếm Chúa sẽ tôn vinh Ngài"2: bởi "ai tìm thì sẽ thấy"3, và ai thấy Ngài thì sẽ tôn vinh Ngài. Xin cho con được tìm kiếm Ngài, hỡi Chúa của con, bằng cách gọi tên Ngài; và con sẽ gọi Ngài bằng niềm tin; bởi chúng con đã được rao giảng về Ngài. Đức tin của con gọi đến Chúa, lạy Chúa con, đức tin mà Ngài đã cho con, vì bởi nó mà Ngài đã linh cảm cho con, qua sự Giáng Sinh của Con Ngài, và qua sự rao giảng bởi vị Thầy Giảng4 của Ngài.
Sáng ra, chưa mở mắt, chợt nghe lại bài hát trữ tình này, vội lồm cồm bò dậy chép lên đây để ... "siêu tầm". Tặng người tôi yêu.
I fell in love with you, watching Casablanca,
Back row of the drive-in show in the flickering light.
Popcorn and cokes beneath the stars became champagne and caviar.
Making love on a long hot summer's night.
I thought you fell in love with me watching Casablanca.
Holding hands 'neath the paddle fans in Rick's candle lit cafe.
Hiding in the shadows from the spies. Moroccan moonlight in your eyes.
Making magic at the movies in my old Chevrolet.
Oh! A kiss is still a kiss in Casablanca.
But a kiss is not a kiss without your sigh.
Please come back to me in Casablanca.
I love you more and more each day as time goes by.
I guess there're many broken hearts in Casablanca.
You know, I've never really been there. so I don't know.
I guess our love story will never be seen on the big wide silver screen.
But it hurt just as bad when I had to watch you go.
Oh! A kiss is still a kiss in Casablanca.
But a kiss is not a kiss without your sigh.
Please come back to me in Casablanca
I love you more and more each day as time goes by.
Oh! A kiss is still a kiss in Casablanca.
But a kiss is not a kiss without your sigh.
Please come back to me in Casablanca.
I love you more and more each day as time goes by.
I love you more and more each day as time goes by.
Mấy ngày nay có dịp chạy ngang qua tòa chúng cư trên đường Jameson, khi đi làm. Tòa cao ốc này gợi lại trong tôi chút kỷ niệm xa xưa, năm '86, khi hai cha con, chân ướt, chân ráo, lưu lạc đến xứ lạnh rừng phong này, được ManPower trợ cấp cho một căn phòng đơn sơ ở tạm. Một tấm ra trải nằm trên sàn nhà. Một cái mền hai cha con cùng đắp. Tiếng Tây tiếng u thì chữ được chữ không. Đi mua muối ở tiệm lặt vặt (convenience store) gần đấy, hỏi bà chủ "where I can find sel?" Bà chả hiểu. Phải múa máy tay chân một hồi bà mới vỡ lẽ, "Oh, salt! You want salt. Oh my God!"
Cảm nhớ sự hy sinh và bảo bọc của cha già vào những thời buổi đầu. Ơn cha như núi Thái Sơn...mong rằng ngày nào đó, nghịch tử sẽ được dịp báo phụ ân. Trong khi chờ đợi, con mượn lời của Ngọc Sơn chuyển đến cha tâm tình của nghịch tử.
Khi sự đời làm ta muốn rơi lệ,
Khi thế nhân đem đến vạn thiên sầu,
Khi thử thách và chông gai đầy dẫy,
Khi thể xác trần tục mệt rã rời,
Bài hát này, như là lời của một Đấng Quyền Năng Vô Hạn, đang thỏ thẻ cùng ta, gợi lên trong ta một sức mạnh lạ kỳ, giúp cho ta củng cố lại niềm tin.
Đã hơn mười năm trôi qua rồi còn gì. Cơn sốt/sốc thời đại đã dịu và bây giờ đó chỉ là những câu chuyện thường của bọn trẻ...ít ra đối với cộng đồng phương Tây. Còn Việt Nam thì chắc phải chờ 10 năm nữa để vơi đi những thành kiến tiêu cực.
Chà! Đang ngồi vừa làm việc vừa nghe chương trình EuroDance của đài Digitally Imported, qua Áp-Lếch Nghe Sóng SHOUTCast, nghe họ phát thanh toàn là mấy bài nhạc New Wave thời '88-'89--những bài như Chery Chery Lady, Touch By Touch, Love Is the Name of the Game, You're a woman, Touch my Heart, Jump in My Car--làm mình nhớ lúc còn đi học trung học quá xá. Hồi đó được thằng bạn T.L.Trúc giới thiệu cho cuốn băng New Wave của đám ca sĩ Việt thâu lại, mê quá, đi học cứ đeo theo cái walkman Toshiba của ba tôi mua cho, mỗi chiều đi học về là đeo ống nghe, vừa đi vừa mở nhạc đập chan chát bên tai. Có hôm đợi xe buýt lâu quá không thấy đến, cao hứng cuốc bộ 3-4 cây số từ trường Bloor về đến apartment trên đường Richmond, vừa đi vừa nghe.
Nay chợt gợi lại, không khỏi ngậm ngùi nhớ bạn xưa. Thời gian sao chóng trôi qua, thoáng cái đã gần 20 năm. Kiếp phù du ...họp đó rồi lại tan đó. Quà tặng cho nhau âu chỉ là những giây phút ngắn ngủi của thâm tình, đọng lại trong ký ức đâu đó đã bị lãng quên, chờ đợi những đợt gợi cảm thế này để đem nó về với ta nơi hiện tại. Trúc, Vỹ, hai thằng mắc dịch tụi bây nay đang trôi dạt phương nào???
Recent Comments