CDK Tự do ngôn luận, một quyền lợi quốc tế được Liên Hiệp Quốc công nhận trong bản
Tuyên Ngôn Nhân Quyền Quốc Tế (
bản dịch tiếng Việt từ đài RFA). Điều 19 có ghi:
Mọi người đều có quyền tự do ngôn luận và bầy tỏ quan điểm; kể cả tự do bảo lưu ý kiến không phụ thuộc vào bất cứ sự can thiệp nào, cũng như tự do tìm kiếm, thu nhận, truyền bá thông tin và ý kiến bằng bất cứ phương tiện thông tin đại chúng nào và không giới hạn về biên giới.
Hiến Chương của Canada cũng có đoạn tương tự về quyền công dân này (xem
Hiến Pháp 1982, điều 2: quyền tự do căn bản dành cho công dân). Bởi thế cho nên có những trường hợp công nhân viên của các hãng xưởng đình công biểu tình vì một vấn đề nào đó (việc đòi hỏi tăng lương bổng hoặc chẳng hạn), và thậm chí họ có quyền ngăn cản những công nhân tạm thời (được hãng xưởng mướn làm thay thế những người đình công), không cho họ vào làm việc.
Thế nhưng, thực thi như thế nào là quá trớn? Hồi tháng 3 gần đây, một số thổ dân Mô-Hóoc (Mohawk)
đã biểu tình và chiếm đóng nơi mỏ đá Deseronto, thuộc quyền sở hữu của công ty đường rầy
CN Rail, vì họ bảo đấy là vùng đất của họ. Sự quấy nhiễu ấy gây tổn thất cho CN Rail đến hơn $100M CAD.
"Tự do ngôn luận" gì mà kỳ vậy nhỉ. Bác vì quyền tự do ngôn luận của bác mà khiến tôi thua thiệt hơn $100 triệu đô. Nếu một tháng 30 ngày, ngày nào bác cũng thực thi quyền tự do ngôn luận của bác, chắc tôi phải dẹp tiệm, chuyển sang hành nghề Cái Bang mất. Dĩ nhiên đó là điều bác mong muốn, nhưng xem có công bằng cho tôi không, một người đã đầu tư vốn liếng không nhỏ để mướn mảnh đất này. Như thế quyền tự do ngôn luận của bác đã lấn át quyền tự do mưu sinh của tôi ư?
Ấy! Nhưng mà luật pháp của Canada cũng khá công bằng đấy chứ, vì tôi cũng có thể thực thi quyền lợi của tôi. Tôi có thể
thưa kiện bác để đòi bồi thường cho sự tổn thất.
Gần đây trong cộng đồng người Việt Hải Ngoại cũng có chút xôn xao quanh vấn đề tự do ngôn luận này. Tôi đọc được từ bài viết
24 tiếng ở Sydney của bác
Nguyễn Cao Kỳ Duyên, cựu em-xi của
Trung Tâm Thúy Nga (Xem thêm:
Kỳ Duyên phản hồi 'Xin có sự công bằng'). Bác Duyên bị bức xúc như thế cũng dễ thông cảm thôi. Nhưng xét theo hậu giác, sự việc đến nông nỗi như vậy là vì 2 vấn đề thiếu sót: 1) phe tổ chức thiếu an ninh để bảo vệ cho các nghệ sĩ, 2) phe rạp hát sợ bị biểu tình hơn là bị thưa kiện (Cũng có thể #1 dẫn đến #2). Vấn đề 1 đơn giản miễn bàn. Vấn đề 2: Bị kiện phải bồi thường vài lần rồi chắc họ sẽ thay đổi quan điểm. Không đồng ý cho thuê để khỏi bị rắc rối ư? Thì kiện tội "kỳ thị". Kiện cho họ sạc nghiệp luôn thì mới chừa.
Recent Comments