CDK Cuối tuần qua, dân Toronto lại được thêm một lần nữa xúc tuyết ná thở.
Sáng nay chạy xe ngang một bà Tây đang xúc tuyết nơi đường đi bộ trước nhà bà. Thấy bà cầm xuổng, xúc tuyết lên, rồi thải bừa ra ngoài đường, vừa lúc xe tôi chạy ngang qua, lãnh đủ.
Nhiều lần thấy bao người khác làm tương tự, tôi hay thầm nghĩ, chắc họ không muốn tuyết đen làm sân nhà mình nhơ bẩn, hay là họ sợ tuyết tan, rút nước xuống nền đất, làm móng nhà họ lung lay chăng?
Nếu tôi nhớ không lầm, người Nhật khi dùng dao gọt trái cây, họ thường hướng lưỡi dao vào trong mình, gọt từ ngoài vào trong, để nếu lỡ trật tay gây thương tích thì người gọt là người đón nhận, tránh gây phương hại đến người khách trước mặt. Có lẽ, đối với mọi việc, quan niệm của tôi cũng lờ mờ dựa trên tư tưởng này: thà hại ta hơn hại người. Tôi xúc tuyết, tém từ ngoài mép đường, đẫy chất đống vào trên sân cỏ nhà mình--chẳng thiệt thòi gì lắm cho mình, vừa tránh trở ngại cho xe qua lại và xe đậu bên lề.
Nói như thế không có nghĩa là tôi sẽ sẵn sàng dọn luôn bệ tuyết dưới mép đường, nếu có, để ai đó có thể đậu xe thoải mái trước nhà tôi.
Defined tags for this entry:
toronto
Recent Comments