CDK Cuối tuần qua ngồi ăn tối với mẫu thân tôi, chợt nghe bà kể về một ông nào trong đạo Công Giáo, vì "đọc được ở đâu đó thấy người ta nói Chúa Giêsu không phải là Thiên Chúa mà chỉ là một người thường có vợ, có con...". "Khám phá" ra điều ấy, ông này như vỡ mộng, bèn bỏ đạo.
Không biết chuyện ông kia bỏ đạo có thật hay không (biết rằng con người, nhất là người Việt,
hay thích nghe những lời đồn nhảm). Nếu thật vậy thì quả là buồn cho những ai yếu lòng tin--lời Chúa thì chấc vấn đủ điều, trong khi miệng điêu ngoa của Sa-tăng thì vội cả tin mà không chịu tìm hiểu cặn kẽ hơn về vấn đề.
Về đề tài
Mật Mã Da Vinci, nhà văn
Nguyễn Ngọc Ngạn, hồi năm 2005, đã có bài viết mang tựa đề
Ánh Sáng Phúc Âm. Những tưởng người trong đạo nên đọc và tìm hiểu, ngõ hầu có đủ thông tin để bênh vực đạo mình một cách sáng suốt, hơn là chỉ xua tay bảo rằng, "thằng cha Dan Brown viết toàn tầm bậy". Ở đây tôi xin trích dẫn một đoạn từ bài của bác Ngạn:
Điều quan trọng đáng nói ở đây là: nếu The Da Vinci Code chỉ là một tiểu thuyết thuần túy thì không ai bận tâm, bởi trong một xã hội mà tự do tư tưởng được tôn trọng tối đa như Hoa Kỳ, thì người viết tiểu thuyết có quyền tưởng tượng ra bất cứ nội dung gì, không ai có quyền bắt bẻ. Nhưng đàng này, tác giả Dan Brown cứ nhấn mạnh nhiều lần rằng: Những điều ông viết trong The Da Vinci Code đều là những sự kiện lịch sử, nghĩa là dựa trên những tài liệu có thật! Đó mới là mối bận tâm của những người nặng lòng với sự thật lịch sử cũng như với niềm tin Tôn Giáo. Những kẻ chuyên săn tìm đề tài lạ, vừa đọc The Da Vinci Code đã vội vàng lên tiếng hết lời ca ngợi. Chẳng hạn tờ Library Journal gọi đó là “a masterpiece should be mandatory reading”(một kiệt tác bắt buộc phải đọc) . Tuần báo Publisher’s Weekly thì gọi nó là “an exhaustively researched page-tuener about secret religious societiees, ancient cover up and savage vengeance” (một công trình khảo cứu kiệt lực về các tổ chức tôn giáo bí mật, về sự che đậy lâu đời và trả thù man rợ).’
...
Mã Da Vinci của bác Brown lấy nhiều chi tiết từ những cuốn dị kinh như Phúc Âm Của Philípê, Phúc Âm của Maria (Mađalêna). Theo mạng
Công Giáo Bách Khoa Toàn Thư, những cuốn kinh điển này có thể bị người ta mạo danh là ông Philípê và bà Maria Mađalêna để viết, vì đã được ra đời mấy trăm năm sau khi các nhân vật ấy đã qua đời. Hơn nữa, chúng chứa đựng những chi tiết mâu thuẩn với nhiều nguồn tài liệu khác về cuộc đời và lời giảng của Chúa Giêsu, nên càng chứng tỏ mục đích của họ là phá hoại chứ không phải là nhân chứng. Vì thế Giáo Hội đã quyết định không liệt kê nó vào bộ sách Tân Ước; hoàn toàn không phải vì muốn che giấu sự thật, như lời đồn đại.
Recent Comments