Chiều hôm qua tôi đi dự lễ Giáng Sinh 17h00, đến khoảng 18h30 thì xong. Vào xưng tội được cha Tập bảo là mình "rối đạo".
Về vừa đến nhà thì phụ thân tôi đến, mang theo một cây bánh Giáng Sinh và một thùng KFC. Tôi mở chai rượu đỏ uống còn phân nửa. Hai cha con vào tiệc, đến gần 20h00 thì mẫu thân tôi đi làm về, cùng nhập tiệc, tới 22h00 thì tan.
Buổi tiệc đạm bạc, không kèn nhạc, nhưng thật nhiều ý nghĩa. Trời đang rơi tuyết, tuổi già mệt mỏi, nhưng ông vẫn lặn lội xuống thăm tôi. Thay vì đi dự mừng sinh nhật Chúa, thì ông xuống mừng sinh nhật tôi. Trục trặc éo le hay là thánh ý Chúa đã khiến ông mua không được bánh sinh nhật (tiệm đã hết bánh sinh nhật) mà lại chọn được bánh giáng sinh? Tôi thật sự là kẻ diễm phúc. Tôi cần cầu nguyện nhiều cho cha tôi hơn là cầu cho tôi, mặc dầu bản thân tôi cũng tội lỗi đầy đầu.
Nhắc đến diễm phúc, gợi nhớ hôm 25 tháng 11 vừa rồi, tình cờ "xem" lễ trưa trên đài truyền hình (trực tuyến) Salt+Light, nghe được bài cầu nguyện này ở cuối lễ:
Lời nguyện của một người lính.
Tôi xin Chúa ban cho tôi sức mạnh, để tôi làm được việc,
và Chúa đã làm cho tôi yếu hơn, để dạy tôi biết khiêm nhường vâng phục ...
Tôi xin sức khỏe, để tôi làm được nhiều việc to tát hơn,
và Chúa đã cho tôi bệnh tật, để tôi có thể làm được những việc tốt hơn ...
Tôi xin sự giàu có, để làm tôi hạnh phúc hơn,
và được ban cho sự nghèo nàn, để cho tôi khôn hơn ...
Tôi xin quyền lực, để được người đời ca tụng,
và được ban sự yếu nhược, để tôi cảm nhận được rằng tôi cần Chúa ...
Tôi xin cho được mọi thứ, để tôi hưởng thụ cuộc đời,
và Chúa ban cho tôi cuộc đời, để tôi hưởng thụ được mọi thứ ...
Tôi chẳng hề được ban cho những gì tôi cầu xin,
nhưng đã được mọi điều tôi hằng hy vọng.
Hầu như ngược với ý tôi, những lời cầu phát xuất từ đáy lòng tôi đã được đáp lại.
Tôi là một trong mọi kẻ giàu sự diễm phúc.
I asked God for strength, that I might achieve,
I was made weak, that I might learn humbly to obey....
I asked for health, that I might do greater things,
I was given infirmity, that I might do better things....
I asked for riches, that I might be happy,
I was given poverty, that I might be wise....
I asked for power, that I might have the praise of men,
I was given weakness, that I might feel the need of God....
I asked for all things, that I might enjoy life,
I was given life, that I might enjoy all things....
I got nothing that I asked for -
but everything that I had hoped for,
Almost despite myself, my unspoken prayers were answered.
I am among all men most richly blessed.
Cuối tuần vừa rồi mọi người (phụ mẫu thân, nhị đệ, tam đệ muội) tụ lại tại nhà tôi để ăn mừng No-el sớm, bởi 24-25 nhị đệ nó không xuống nhà tôi được, còn tôi không chắc sẽ lên nhà nó được. Nhị đệ tôi nó xuống hôm tối Thứ Bảy và ở chơi tới sáng nay mới về.
Tụi nó có đem xuống bộ phim Đại Hồng Thủy 2012 nên tối Thứ Bảy hai anh em cùng hai đứa cháu (cu J, và cu B cháu vợ của nhị đệ cũng tháp tùng đi chơi) thức khuya để xem. Trước đây tôi đã có đọc vài bình luận về bộ phim này--mấy bác công giáo cho là phim này bài đạo Công Giáo--nên tôi cố tình để ý xem "bài" ở chỗ nào. Nhận xét: Cốt truyện không hay, nhưng phim hay. Nếu muốn nói là "bài" thì cũng có phảng phất. Về cốt truyện, chẳng có gì mới mẻ. Mượn giả thuyết 2012 của nền văn minh Maya để làm tựa, nhưng không đi sâu vào thuyết tận thế Maya (hành tinh X, Nibiru, v.v...), mà lại mượn rất nhiều chi tiết từ truyền thuyết Đại Hồng Thủy thời ông Noah trong Thánh Kinh Cựu Ước của đạo Thiên Chúa: 1) các chiếc tàu được gọi là "arks", 2) con trai của ông Jackson có tên Noah. Không thấy họ đem theo súc vật gì cả cho nên sau trận này, chắc tất cả đều bị tận diệt ngoại trừ loài người. Một trong nhiều điểm phi lý trong phim: trái đất sắp bị tận diệt, nhưng loài người không ai được thông báo trước, ngoại trừ một số ít được tuyển chọn; đối chiếu với câu chuyện thời Noah, khi ông loan báo về thảm họa sắp xảy ra thì mọi người cho rằng ông điên rồ.
Vợ chồng Tam đệ chở bé T xuống chơi tối Chúa Nhật. Bé T tặng Bác Hai món qua vô cùng quí giá: lần đầu tiên chủ tâm cho Bác Hai được ẵm bồng.
Năm nay, mẫu thân tôi vui vẻ nên tôi tạm yên lòng. Tôi e ngại cho phụ thân tôi, vì dạo này thấy ông có vẻ mệt mỏi, mà bản thân mình vẫn chưa chăm sóc được cho ông. Tối qua, trước khi ông ra về, Mẹ tôi "sai" ông đi châm xăng cho xe bà. Tôi biết bà dụng ý muốn được ông chăm sóc, nhưng thấy ông uể oải, tôi bèn nói: Thôi Mẹ để con đi được rồi, Ông Nội [tụi nhỏ] già cả rồi, để ông nghỉ. Nhị đệ tôi chua vào: Ông Nội bị Bác Hai chê già rồi!
Bác Hai:
1) Đi xưng tội, dọn mình đón nhận Hiện Thân Của Ông Trời giáng trần chuộc tội cho nhân loại.
Bàn ngoài lề: Trước khi tìm hiểu về tội tổ tông, tôi chỉ hiểu mơ hồ về cụm từ "chuộc tội cho nhân loại". Nay thì không còn mơ hồ gì nữa về cái "hiểu". Vấn đề của hiện tại là: làm (vâng lời).
Đã lâu lắm rồi, trong ngày Giáng Sinh.
Người người đến từ khắp mọi nơi, để cuối đầu quì lạy.
Vì trong đêm, một đứa bé đã chào đời.
Thiên Chúa ban Con Một cho thế gian, để nhờ Người mà thế gian được cứu.
Và Người dạy ta thương người.
Người dạy ta thương yêu.
Người dạy ta tin vào Thiên Chúa trên trời.
Hãy cho Người biết rằng bạn đang sống.
Giơ tay lên trời cao.
Quỳ gối xuống mà nquyện cầu.
Nếu chỉ một ngày thôi,
Thì hãy làm trong ngày Giáng Sinh.
...
...
Giờ này, chúng ta trông đợi hoàng hôn xuống.
Tôi tự hỏi, có còn ai tin không?
Kia không phải là tia chớp quyến rũ của những ánh đèn lập loè.
Nhưng chỉ là ký ức của một đêm thánh xa xưa.
...
Có những bài hát làm chạm thấu đến tâm cang của người nghe. Sáng nay tôi đang lái xe trên đường đi làm, nghe bài này trên đài ra-di-ô, đến câu "get down on your knees and pray", tự nhiên rơi nước mắt lúc nào không hay.
Many years ago on Christmas Day
People came from all around to bow their heads and pray
For on that lonely night a child was born
God gave us his only son that He may save the world
And He taught us of compassion
He taught us how to love
He taught us to believe in God above
Let him know that you are still alive
Raise your hands up to the sky
Get down on your knees and pray
If only for one day
Make it Christmas Day
Jing-a-ling-a-long
Ding Dong Jing-a-long
Jing-a-ling-a-long
Ding Dang Dong
Jing Jing-a-ling
Sing along Jing along
Jing-a-ling-a-long
Ding Dong
Ding Dang Dong
Now we all await the coming eve
I wonder if there is a single a soul who still believes
It's not the flashing glamour of the lights
But only the remembrance of a distant holy night
For He taught us of compassion
And He taught us how to love
He taught us to believe in God above
Let Him know that you are still alive
Raise your hands up to the sky
Get down on your knees and pray
Let Him know you're still alive
Raise your hands up to the sky
Get down on your knees and pray
If only for one day,
Make it Christmas Day
Nô-en năm nay, lần đầu tiên, tôi lên nhà nhị đệ cùng chung vui với gia đình nó. Tối 24, lên tới nơi, vừa kịp đi lễ 20h00 (chỉ tôi đi, bởi bọn nó theo đạo Phật, không theo đạo Thiên Chúa).
Xong thì trở về nhà, rượu tiệc, đàn ca, nhảy nhót với lũ trẻ, chờ nửa đêm xem chúng nó mở quà.
Hằng năm, vào tháng này, trong thành phố Toronto có nhiều địa điểm công cộng triễn lãm đèn giáng sinh. Ngoài ra, nhiều nhà dân cư cũng giăng đèn đủ màu, đủ hình tượng, trước ngõ nhà họ (tôi không có trong số này). Gần xóm tôi, trên đường Caledonia, khoảng giữa Rogers và St. Clair, có ngôi này làm hơi quá đà ngoạn mục:
Còn nữa, nghe đâu bên Markham (thành phố phụ cận phía đông bắc của Toronto) có gia đình Lindsay, thậm chí còn chơi trò hòa nhạc--phát thanh trên băng tầng nội bộ 104.9MHz FM, đệm theo từng nhịp đèn chớp nhoáng trước sân nhà:
Nhớ có lần tôi hỏi một tín hữu rằng anh ấy có biết rằng ngày 25 tháng 12 không đích thực là ngày hạ sanh của Chúa Giêsu hay không, thì liền bị anh ấy chửi cho một phen. Chẳng hiểu tại sao.
Đã chờ mấy tuần nay coi đài nào họ sẽ hát nhạc giáng sinh suốt ngày theo thường lệ--trí nhớ tôi tồi tệ, không nhớ được. Thì ra là đài 97.3FM, và hôm nay họ đã bắt đầu.
Tối Thứ Sáu, nghe Zellers họ mở chiến dịch đại hạ giá mang tên "Cơn Điên Nửa Đêm", từ 18h00 tới 24h00. Bà con họ rầm rộ đua nhau mua sắm hàng Nô-en. Tôi tò mò, đi xem thử, lụm được cái cây Nô-en này. Lâu lắm rồi không trang hoàng cây giáng sinh. Nhớ năm nào còn ở nhà phụ thân tôi, tôi hay dàn dựng cây giáng sinh, chờ đêm Nô-en mọi người đã đi ngủ, tôi rón rén xuống tầng hầm gói mấy món quà, đem lên đặt dưới chân cây giáng sinh bên cạnh hang đá và máng lừa, chờ sáng dậy nhìn cặp mắt ngờ ngợ của tam muội tôi khi thấy nó có quà. Năm nay tôi khởi đầu một tập tục mới.
---
Sáng Chúa Nhật trời lành lạnh, tôi gọi điện cho phụ thân tôi: "Chiều nay Ba có rãnh không, xuống chỗ con nhậu". Ông ừ ừ. Trưa tôi đi chợ mua con cá rô phi (tilapia) về nấu lẩu--ông cụ ngại cholesterol nên ăn cá là tốt nhất. Trên đường về, trời đã bắt đầu mưa tuyết.
Tối 18h00 ông gọi điện,
- trời lạnh, làm biếng quá mầy ơi, chắc tao không xuống...
...
- nếu ngán chạy đường đá tuyết vậy con lên rước Ba nha.
- không phải... thôi thì đợi một lát, nếu bớt tuyết thì tao xuống.
Tôi ôm chai Heineken lên phòng máy, ngồi lọ mọ định làm việc một tí, được một lát thì ngủ quên tuốt hồi nào không hay. Giật mình dậy thì đã gần 20h00.
20h00: nghe tiếng gõ ở cửa sau. Phụ thân tôi đã tới, đem xuống 1 bình rượu nho (tôi đoán chắc cũng 4-5L). Hai cha con vào bàn "nhậu". Tôi gọi cho nhị đệ--trời tuyết lạnh nên từ tận Guelph nó không lên được--cho cu J và bé K mừng sinh nhật Ông Nội, xong thì nhậu tiếp. Luôn tiện định gọi về Sàigòn hỏi thăm Ngũ Cô, nhưng bà đã đi chợ, không có nhà.
Kính mừng tuổi thọ phụ thân. Thiết nghĩ, không quá lố lời, khi nói rằng, con thương cha dường nào, lẫn chút xót xa khi nhận thấy, mình vẫn chưa đền ơn dưỡng dục sao cho phải đạo. Xin Chúa ban bình an.
Chúa Nhật vừa rồi ông già Nô-En âm thầm vào làng--âm thầm bởi tôi lại ngủ gục, không hay. Chiều hôm qua, qua Scarborough Town Centre chơi, thấy thiên hạ đã bày bán hàng Nô-En, máy phóng thanh cho hát nhạc Giáng Sinh, mới ngỡ ra mục đích thương mại của việc ông già Nô-En vào làng.
Đầu tháng 12. Đài 97.3FM đã bắt đầu hát nhạc giáng sinh hằng ngày. Bài này phải là một trong những bài tôi rất thích: Christmas Shoes (2000) của nhóm NewSong.
It was almost Christmas time, there I stood in another line
Tryin' to buy that last gift or two, not really in the Christmas mood
Standing right in front of me was a little boy waiting anxiously
Pacing 'round like little boys do
And in his hands he held a pair of shoes
His clothes were worn and old, he was dirty from head to toe
And when it came his time to pay
I couldn't believe what I heard him say
Chorus:
Sir, I want to buy these shoes for my Mama, please
It's Christmas Eve and these shoes are just her size
Could you hurry, sir, Daddy says there's not much time
You see she's been sick for quite a while
And I know these shoes would make her smile
And I want her to look beautiful if Mama meets Jesus tonight
He counted pennies for what seemed like years
Then the cashier said, "Son, there's not enough here"
He searched his pockets frantically
Then he turned and he looked at me
He said Mama made Christmas good at our house
Though most years she just did without
Tell me Sir, what am I going to do,
Somehow I've got to buy her these Christmas shoes
So I laid the money down, I just had to help him out
I'll never forget the look on his face when he said
Mama's gonna look so great
Sir, I want to buy these shoes for my Mama, please
It's Christmas Eve and these shoes are just her size
Could you hurry, sir, Daddy says there's not much time
You see she's been sick for quite a while
And I know these shoes would make her smile
And I want her to look beautiful if Mama meets Jesus tonight
Bridge:
I knew I'd caught a glimpse of heaven's love
As he thanked me and ran out
I knew that God had sent that little boy
To remind me just what Christmas is all about
Recent Comments