CDK Mấy ngày nay quá đỗi bận rộn.
Cuối tuần vừa rồi nhà tôi làm tụ điểm để mừng sinh nhật cho nhị đệ tôi: chiều Thứ Bảy nó đến, nấu thức ăn và nhậu ở nhà. Phụ thân tôi cũng có mặt. Sẵn dịp gọi về VN hỏi thăm Thất Thúc, rồi nhăm nhi tới 2h sáng. Sáng Chúa Nhật dẫn nhau đi ăn điểm tâm (
dim sum). Sau đó nó và phụ thân tôi cùng thu dọn lại đống đồ của mẫu thân tôi dọn xuống mấy tuần trước, chuẩn bị thêm chỗ cho bà dọn thêm đồ từ tiệm về, trong khi tôi phải bỏ mặc mọi người để rút vào phòng làm việc gần cả ngày để hoàn tất dự án. Hy vọng hai anh em chúng tôi đủ thân tình để nó coi nhà tôi như nhà nó, và không trách tôi lơ là.
Đến sáng/trưa Thứ Hai tụi nó mới về. Tuần này nhị đệ tôi nghỉ phép nên không vội về gấp hôm Chúa Nhật như mọi lần trước.
Hiện giờ tầng hầm và nhà xe của tôi chấc đầy đồ. Xe tôi phải đậu ở phía ngoài, bên cạnh nhà xe. Mẹ tôi, đồ gì bà cũng lấy theo, không chịu vứt bỏ món nhặt nào cả--hình như tánh người già là vậy. Thoạt đầu tôi từng có suy nghĩ: nhà tôi có tí tẹo mà lại chấc hết vào, còn nhà hai thằng nhóc kia thì sao? Nhưng rồi tôi tỉnh táo hơn: sanh nạnh như thế với em út là sai ở nhiều chỗ. Đây là cơ hội cho tôi. Còn hai đứa kia thì ... hồn ai nấy giữ.
Sáng hôm nay, thấy phụ thân tôi i-meo cảnh báo: vật dụng bà tạm gởi, cần giữ nguyên, đừng vứt bỏ món nào. Hmm...
Mấy tuần nay dự án WHBOE ở công ty vào giai đoạn cuối, công việc hơi chăm. Tối Thứ Hai thức suốt đêm để làm việc. Tôi không khẳng định, nhưng hình như chiều hôm sau đó trên đường lái xe về nhà (sau 36h không ngủ), tôi ngủ gục sau tay lái trong vòng 1-2 giây. Khiếp vía! Về tới nhà, ăn tối xong là tôi leo lên giường khò ngay. Bà project manager bên công ty bạn tuyên bố sẽ ngủ lại tại trường cho tới khi xong việc, nhưng tôi biết sức tôi có hạn, ngủ một giấc cái đã. Sáng 5h thức dậy, đầu óc bớt đần một tí nên đã giải quyết xong nan đề nhanh chóng, tới 9h thì xong việc. Hú hồn. Nhưng vẫn chưa xong hết đâu--phải còn mất vài ngày nữa để thu dọn bãi chiến trường.
Recent Comments