Saturday, October 31. 2009
CDK Halloween năm nay nhầm ngày Thứ Bảy, cho nên tôi được dịp ở nhà phát bánh kẹo cho mấy đứa trẻ hàng xóm. Trời có gió mạnh, nên khá lạnh. Thế mà lũ trẻ vẫn kéo nhau đi "trick or treat" đông như giặc. 18h30 là chúng đã bắt đầu bấm chuông nhà. Hai mươi mấy đồng bánh kẹo mua từ Wall-Mạt cầm cự được gần một tiếng đồng hồ thì hết sạch.
Tam muội nó gọi đến hỏi thăm, bảo rằng nó đang chuẩn bị đi halloween party. Hmmm...từ đó tới giờ tôi chưa từng đi dự tiệc halloween.
Mấy hôm trước cu J gửi email "mời" Bác Hai lên Guelph đi "trick or treat" với hai anh em nó, mà tôi chưa hồi âm. Hôm nay thấy trời lạnh quá cho nên tôi "khước từ".
Năm ngoái trời ấm, nên phát sạch thùng bánh kẹo ở nhà, tôi khóa cửa, ra ngoài dạo xóm để chiêm ngưỡng quang cảnh "trick-or-treating". Tôi từ đó tới giờ chưa từng đi trick-or-treating. Thấy khá vui nhộn. Đi ngang một nhà, thấy có đề bản: "No treat or treating. We don't believe in Halloween." Hmm...chắc nhà này theo đạo gì đây. Tôi coi halloween như là một cơ hội để phát lộc vui cho chính bản thân tôi. Khi lũ "ma quỷ" tới trước cửa nhà tôi với câu chào "Trick or treat!", tôi thèm lắm muốn trả lời với câu "God bless you, you little devils!", nhưng kềm lòng với câu "happy halloween!"
Một câu hỏi thoáng lên: anh không sợ bị ma quỷ "cám dỗ" lôi kéo anh theo tà ma sao? Đối với một người công giáo, nếu tin rằng ma quỷ có đủ sức mạnh để lôi kéo ta theo tà đạo, thì chẳng khác nào ta tin rằng Chúa Thánh Thần đang ngự trong ta không mạnh bằng tà ma: " anh em lại chẳng biết rằng thân xác của anh em là Đền Thờ của Thánh Thần đó hay sao?" (1Cor 6:19)
Nhiều người công giáo muốn "tẩy chay" ngày ma quái này. Nhưng thật ra, người ta nên lợi dụng ngày ma quái này để "cảm hóa" những linh hồn ma quái thành những linh hồn hoàn thiện.
Dĩ nhiên, tôi không phải là phát ngôn viên chính thức của Giáo Hội Công Giáo.
Monday, September 21. 2009
CDK Tuần rồi tôi mua dùm nhị đệ tôi cái máy quay phim HD 1080p trên eBay, đến sáng Thứ Sáu thì người ta đưa tới, nên đã "dụ" được nó lên phụ tôi làm nhà mấy tiếng đồng hồ hôm Thứ Bảy.
Thứ Bảy, bé T con của tam đệ tôi bị sốt (do đang mọc răng) nên nó không làm, chỉ xuống nhà tôi chỉ cho tôi cách trét bột lắp khe hở và lỗ đinh cho mấy cái khung cửa và baseboards, xong thì nó về lo cho bé T.
Sáng Chúa Nhật, bọn của nhị đệ, tụi nó kéo nhau đi ăn sáng với phụ thân và mẫu thân tôi (tôi không có đi cùng) xong rồi về Guelph. Lúc tụi nó ra khỏi cửa thì tam đệ tôi xuống. Hai anh em bèn hì hục làm tới 8 giờ tối mới nghỉ: nó sơn cầu thang (tôi chưa chụp hình, chờ sơn xong lần 2 thì chụp luôn) trong khi tôi trám cho hết mấy lỗ đinh còn lại, xong thì hai anh em cùng sơn trắng mấy khung cửa và nẹp tường.
Tầng hầm nhà tôi đang dần dần trở thành khu vực đẹp nhất của cả nhà, nhờ công của hai thằng em tôi.
Tam đệ của tôi nó ít nói. Hay đúng ra là tôi có cảm giác nó ít nói khi đối diện với tôi. Mà chắc nó cũng nghĩ như vậy về tôi. Tối hôm qua trong lòng có tâm sự mà nó cứ mãi ởm ờ. Thấy cử chỉ bất thường nên tôi mới dọ ý, tưởng gì, chỉ là chuyện nhỏ. Thằng khỉ! Lúc xưa tôi và nó không mấy gì hợp nhau: tôi thì cho là nó bất nễ, còn nó chắc coi tôi không xứng đáng là một thằng anh. Hy vọng khoảng thời gian gần đây đã tạo cơ hội cho hai anh em gần nhau hơn.
Sunday, March 15. 2009
CDK Chiều hôm qua lên Guelph dự tiệc sinh nhật của cu J, mới về hồi chiều nay. Mới đó mà đã 9 năm. Thời gian qua mau thật.
Hôm nọ coi được chương trình phóng sự The Fifth Estate trên đài CBC, nói về thảm trạng của một cậu bé 14 tuổi quá mê nghiện video game (những trò chơi điện tử), tôi lo ngại nghĩ đến thằng cháu này của tôi, bởi nó cũng khá đam mê những trò này, và lại thấy cha nó khá chiều chuộng con. Nhưng nhìn lại, thấy cu J khá ngoan, ham chơi chứ không đến nỗi ghiền. Sáng nay tôi ngủ dậy, xuống lầu thấy nó loay hoay chơi game với mấy đứa anh em bà con của nó (bên ngoại). Thấy trời ấm tôi rủ nó ra sau vườn chơi, tắm nắng. Anh chàng lập tức xách dép chạy ra ngay, mặc cho mấy đứa bạn vẫn còn ngồi tiếp tục chơi ghem.
Tuesday, February 17. 2009
CDK Hôm Chúa Nhật lên nhà mẫu thân để ăn giỗ Ông Ngoại tôi, có tụi nhà nhị đệ tôi từ Guelph lên. Lại nghe nói mấy bà dì, ông cậu bên VN năm nay không ai làm giỗ cho ông, bảo rằng lúc sống ông đã từ bỏ họ thì giờ khỏi cúng giỗ. Tôi thì dùng những dịp này để tìm hiểu thêm về ông từ nơi mẹ tôi, bởi thú thật tôi hầu như chẳng có chút ấn tượng gì cả đối với ông--ngay cả họ tên cũng không biết và mặt mũi ra thế nào cũng không nhớ. Nghe đâu ông qua Mỹ do diện HO (lúc xưa từng là trung úy cảnh sát trong QLVNCH), và từ trần hồi 2005.
Sáng Thứ Hai cả đám tụ lại tại nhà tôi ăn thịt nướng Hàn Quốc. Món này ăn trong nhà là thất bại, bởi nướng được một hồi thì khói mịt mù, bé K dụi mắt, chạy, la inh ỏi. Bèn chế biến: lấy thịt ướp gia vị Hàn, đem nướng khèo theo kiểu Việt. Hết khói.
Sáng nay đọc kinh cầu nguyện cho ông ngoại (kinh Đức Chúa Thánh Thần, kế đó kinh Ăn Năn Tội, tiếp theo là Năm Hai Sự Thương). Tôi cũng lười chán--có mấy dịp này mới chịu đọc kinh.
Friday, December 26. 2008
CDK Nô-en năm nay, lần đầu tiên, tôi lên nhà nhị đệ cùng chung vui với gia đình nó. Tối 24, lên tới nơi, vừa kịp đi lễ 20h00 (chỉ tôi đi, bởi bọn nó theo đạo Phật, không theo đạo Thiên Chúa).
Xong thì trở về nhà, rượu tiệc, đàn ca, nhảy nhót với lũ trẻ, chờ nửa đêm xem chúng nó mở quà.
Saturday, March 22. 2008
CDK Hôm qua đi tiệc sinh nhật của cháu J, con trưởng của nhị đệ, luôn tiện tạt vô
Church of Our Lady Immaculate dự nghi thức Đi Đàng Thánh Giá (bằng Anh ngữ) vào 19h00. Theo kinh nghiệm đi lễ ở Toronto, tôi tưởng nghi thức tối nay sẽ có nhiều người tham dự, nhất là cho một nhà thờ lớn thế này. Nhưng sự thật, thánh đường thưa thớt, đại khái số người chỉ choán hơn phân nữa số chỗ ngồi. Dân số của Guelph chỉ trên một trăm ngàn người, nhưng nghe đâu có tới 74% là tín đồ của Chúa Cứu Thế.
Thứ Sáu Tuần Thánh năm nay trời lạnh, nhưng không mưa.
|
Recent Comments