CDK Tối nay ra phi trường rước phụ thân tôi từ Seattle về--ông đi thăm một người thầy, đã dạy ông hồi còn học ở Cao Thắng.
Đưa ông về nhà xong tôi quay trở ra đường lộ, trực chỉ hướng tây, hướng về xa lộ 400, chợt thấy trước mặt: nửa vầng trăng thật lớn, thật gần, đang treo lơ lửng ở hướng tây, sắp sửa khuất bóng nơi cuối chân trời. Cảm động bởi hiện tượng hy hữu, định chụp tấm hình lưu niệm, nhưng kẹt đang lái xe, bèn dự định sẽ ghé cái đồi cao gần nhà mà chụp.
Về ngang ngọn đồi gần nhà, tấp xe lại, chạy lên tuốt đỉnh cao nhất nhìn về hướng tây bắc. Không thấy gì hết. Mất cơ hội. Trăng đã tàn lặn.
Recent Comments