Tôi tin Kinh Thánh dạy rằng, con người sanh ra là để trưởng thành trong linh hồn. Chúng ta đến đây để đem cái tia sáng của Thượng Đế ấy, đang hiện hữu trong mỗi người chúng ta, để nâng cao nó, làm sâu sắc nó, đánh bóng nó cho sáng ngời, và rồi sau cùng trả nó lại cho Đấng Tạo Hóa, tốt hơn--bằng cách nào đó--so với lúc mình lãnh nhận nó. Và đó, tóm lại, là lý do tại sao chúng ta tồn tại ở đây.
(I believe that the Bible teaches, that human beings were created to grow in soul. We're here to take that spark of the divine that is inside of us, to elevate it, to deepen it, to burnish it to a shine, and to return it to Our Maker, better in some way than we first received it. And that, in sum, is why we are here.)
"Tia sáng của Thượng Đế". Tia sáng của Thiên Chúa. Linh hồn. Lương Tâm. Tất cả tên gọi này không phải chỉ là một hay sao?
Tôi tìm câu giải thích này đã khá lâu. Muốn tiêp nối thêm định nghĩa này ti tí: "...và rồi sau cùng trả nó lại cho Đấng Tạo Hóa, tốt hơn, và đồng thời làm cho Khu Vườn Tạo Hóa thêm phì nhiêu hơn".
"Khu Vườn Tạo Hóa"? Ý nói con người, vạn vật, trái đất, thiên hà, vũ trụ, ...
Khi bạn là người Scientologist....Nếu bạn lái xe ngang qua một vụ tai nạn xe, bạn sẽ tự biết rằng mình phải giúp họ, vì...bạn là người duy nhất có thể giúp.
Hmm...tiềm ẩn đâu đó có chút tự cao.
Mới nghe qua tưởng như đây là một "đạo" tôn thờ khoa học. Té ra họ chỉ là một cơ sở thương mại, hơn là một tôn giáo.
Tại các bệnh viện công cộng (được tài trợ bởi chính phủ--đúng hơn là bởi tiền thuế của người dân) ở Toronto, đôi khi bệnh nhân phải chờ đợi quá lâu (có khi hơn 10 tiếng đồng hồ) mới được gặp bác sĩ chuyên khoa điều trị.
Trong số các bệnh nhân đến phòng cấp cứu, chỉ có 20% là nằm trong tình trạng nghiêm trọng. Tuy nhiên, hầu như ai cũng cho tình trạng của mình là trầm trọng và đáng được điều trị trước các người khác. Vô tình hay cố ý, những người này gây trì trệ cho cả một hệ thống.
Thứ tự điều trị không nhất thiết là "đến trước, trị trước". Tùy mức độ nghiêm trọng của từng bệnh nhân, người đến sau sẽ có thể được ưu tiên điều trị trước.
Thiếu bác sĩ. Thiếu giường bệnh.
Giải pháp hiện thời cho những người có khả năng tài chánh: bệnh viện tư. $200 để gặp bác sĩ thường trực ER. Muốn gặp bác sĩ chuyên khoa, thêm $$$.
Công việc của các Y Tá Xếp Hạng (triage nurse)--làm thế nào để phân biệt được bệnh nhân đang nguy kịch hay đang dở trò, hầu sắp xếp thứ tự cho hợp tình hợp lý--là một nghệ thuật. Hay, dùng từ ngữ của một y tá được phỏng vấn, đó là một "yêu thuật (black art)". Cách xếp hạng: hạng 1 - gần chết, điều trị lập tức; hạng 2 - nghiêm trọng (nhưng chưa đến nỗi chết), ~ 15' đợi; hạng 3, ~ 30' đợi; v.v...
Nhờ gợi ý của bác Hưng, tình cờ làm sự tò mò của tôi, về nguồn gốc của con người, được thỏa mãn dễ dàng hơn. Chương trình Journey of Man (Hành Trình của Nhân Loại) này cực kỳ thú vị.
Xem phần 1/13 trên YouTube:
Khám phá của bác Spencer Wells, dựa trên nghiên cứu mtDNA (mitochondrial DNA), cho thấy: tất cả loài người đang hiện hữu trên trái đất hiện nay đều bắt nguồn từ một người đàn ông sống ở Phi Châu khoảng 60,000 năm trước đây.
Từ nơi đó, đã có nhiều đợt di tản ra khắp Năm Châu.
Đợt đầu tiên tản sang vùng bán đảo Á Rập, Trung Đông, tiểu lục địa Ấn Độ, dần tới Đông Nam Á, và sau cùng đến Úc Châu.
Đợt di tản thứ hai từ Phi Châu nhắm hướng bắc, tách rời tại vùng Syria và quét về hướng tây bắc đến vùng Nam Tư (Yugoslavia), rồi tràn đến Trung Á (bắc Áp-ga-nít-tăng). Tại đấy họ lại phân chia nữa, để rồi tràn vào Âu Châu khoảng 15,000 năm trước đây.
Như vậy, con người của ngày nay đã bắt nguồn từ Phi Châu, từ một người đàn ông, được gọi là Y-chromosomal Adam.
Tuy được gọi là "Adam" (người đàn ông đầu tiên), nhưng tôi nghĩ người này tương đương với ông Noah trong Thánh Kinh hơn là ông Ađam. Và có thể họ đã di tản bằng đường biển lẫn đường bộ (ông Nô-a đã từng biết đóng tàu).
Đôi điều thắc mắc từ đây không biết ngành khảo cổ học có thể giải thích được không?
Tại sao họ không truyền cho con cháu biết là họ đến từ đâu? Phải chăng người đến được vùng đất phì nhiêu mới, không muốn nhớ đến sự thô sơ, nghèo hèn của xứ sở cũ?
Những người đầu tiên này có những ý niệm như thế nào về Ông Trời?
Thần Nông là một trong ba vị "hoàng" của Tam Hoàng Ngũ Đế, tám vị khai sáng nền văn minh Trung Hoa. Thần Nông là hậu duệ của Phục Hy (~ 2800–2737 TCN). Theo Wikipedia:
Phục Hy và Nữ Oa là thần chồng và thần vợ, được coi là tổ tiên của loài người sau một trận đại hồng thủy. Cũng như Thần Nông là người đã phát minh ra nghề nông và là người đầu tiên dùng cây cỏ làm thuốc chữa bệnh.
Lúc bấy giờ, mặt đất bị tràn ngập bởi một trận lũ lụt lớn, và sau đó chỉ còn có Phục Hy và Nữ Oa (Nüwa) được sống sót. Họ cho dời về Núi Côn Luân để an cư. Tại đấy họ cầu nguyện xin dấu chỉ từ Ngọc Hoàng Đại Đế. Ngọc Hoàng chấp nhận cho họ làm vợ chồng và hai anh em (ý nói Phục Hy và Nữ Oa là anh/chị em) bắt đầu việc sinh sôi nẩy nở loài người. Phục Hy sau đó trở thành hoàng đế của con cháu của ông. Sử sách có bất đồng về khoảng thời gian trị vì của ông, chênh lệch giữa 115 năm (2852-2737 TCN) và 116 năm (2952-2836TCN).
Ghi Chú thêm: Phục Hy còn là tác giả của quyển Kinh Dịch, còn gọi là Chu Dịch (hay I Ching).
Câu chuyện trận đại hồng thuỷ trong Kinh thánh nhận chìm cả thế giới được thuật lại trong sách Sáng Thế. Khi Chúa quyết định phá huỷ tác phẩm của mình do tội lỗi con người, chỉ mình Noah là được cứu sống vì ông [là người duy nhất] có đạo đức [trong một thế giới sa đọa].
Chúa đã hướng dẫn ông chi tiết về cách đóng thuyền (thường gọi là Ark), có lẽ giống như một căn nhà dài với mái có hình đầu hồi, nhiều phòng nhỏ. Khi trời bắt đầu mưa, Noah cùng gia đình xuống thuyền, với các cặp đại diện các loài sinh vật.
Trời tiếp tục mưa cho đến khi toàn bộ mặt đất bị ngập nước, nhưng cuối cùng mưa cũng tạnh và nước bắt đầu rút. Thuyền lớn đến vùng núi Ararat, Noah thả chim để xem khi rời thuyền có an toàn hay không. Ban đầu ông thả một con quạ, và hơn ba lần như thế, ông mới thả chim bồ câu. Khi chim bồ câu cuối cùng không trở về, Noah biết rằng mặt đất đã khô ráo, thế là tất cả có thể lên bờ. Khi đặt chân lên mặt đất khô ráo, việc làm đầu tiên của ông là cúng tế. Chúa chấp nhận điều này, quyết định không bao giờ đọa đày thế giới vì tội lỗi con người. Người lập một giao ước với Noah và ra lệnh “Hãy sinh sôi nảy nở để trám đầy mặt đất” (Genesis 9:1). Con người có lẽ đã chăm nom mọi sinh vật trên trái đất, như một dấu hiệu biểu hiện cho lời giao ước này, Chúa đặt chiếc cầu vồng trên bầu trời.
Khoang kể sự chênh lệch về thời gian, có ai khác thấy có điểm gì giông giống giữa hai tên gọi, Noah và Nữ Oa, không nhỉ? Phải chăng Noah đích thị là Nữ Oa?
Giờ thì tôi bắt đầu hiểu được khẩu hiệu hô hào "Việt Nam bốn ngàn năm văn hiến".
Các vị hoàng đế của Trung Hoa Cổ Đại thường tự xưng mình là Thiên Tử (Con Trời), âu cũng là quan niệm mình do Trời sanh ra.
Tiếp theo, tôi muốn lần tới Toại Nhân (Suiren), Hữu Sào (Youchao), Bàn Cổ (Pangu), và so sánh với các truyền thuyết khác trên thế giới, xem có điểm tương đồng nào thêm không, xem sẽ lần mò được đến đâu. Khám phá khoa học hiện hành đề nghị rằng con người bắt nguồn từ Châu Phi.
(34) Và Chúa Giêsu nói với họ: "Con cái của đời này cưới vợ lấy chồng.(35) Còn những ai được xét là đáng hưởng phúc đời sau và [đáng được] sống lại từ cõi chết, thì họ không cưới vợ cũng chẳng lấy chồng. (36) Bởi, họ không thể chết nữa, vì họ được ngang hàng với các thiên thần; họ là con cái của Thiên Chúa, vì là con cái của sự sống lại."
Theo tin, Chúa Nhật tới đây, hai bà cụ (67 và 69 tuổi) sẽ được tấn phong làm linh mục của Giáo Hội Công Giáo. Hai cụ này sẽ được 1 vị "giám mục" Patricia Fresen cử hành lễ tấn phong.
Đúng là phụ nữ vùng lên. Thuyết "nam nữ bình đẳng" áp dụng đến mức đấy là cùng. Thử đem thuyết "những gì đàn ông làm được, đàn bà làm được" ra thử xem: Tự đàn bà có thể thụ thai được không nhỉ? Trong lịch sử loài người, tôi chỉ biết có một người đàn bà làm được. Mà ngay cả Bà ấy cũng đã không "đại náo thiên cung", tranh giành quyền bình đẳng như mấy bà cụ này đây.
Đúng là thế kỷ 21, càn khôn bị đảo lộn. Phụ nữ đi làm; đàn ông ở nhà giữ con. Đàn ông đi đẻ, phụ nữ đi theo để ủng hộ tinh thần....
Trở lại đề, Tôi cũng chả biết gì thâm sâu về vấn đề, chỉ là sưu tầm để học hỏi thêm thôi.
Với truyền thống 2000 năm của giáo hội:
Linh mục của giáo hội La Mã phải khấn độc thân trọn đời,
Linh mục phải là người phái nam (ca. 1024)
Hai cụ này hiện một là bà nội, một là bà cố với nhiều cháu chắt. Thậm chỉ, hai cụ cũng không phải là dì phước. Thế là thế nào lại được làm linh mục?
Căn cơ bắt đầu từ giữa năm 2002, với nhóm Danube 7, khi nhóm 7 phụ nữ được một vị Giám Mục của giáo hội Công Giáo-- Giám Mục Rómulo Antonio Braschi--phong chức linh mục. Braschi và Nhóm 7 sau đó đã bị Vatican rút phép thông công (excommunicate).
Chắn chắc hai cụ cũng đã đọc qua tông thư của Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II (1994) về vấn đề 2: Giáo Hội không có quyền tấn phong phụ nữ làm linh mục; Quyền ấy thuộc về Chúa Giêsu, và nếu Ngài muốn phụ nữ làm môn đệ của Ngài, thì ít nhất một trong 12 vị tông đồ đã là phụ nữ rồi. Đằng này 12 vị tông đồ đều đã là đàn ông.
Đức Thánh Cha nhấn mạnh thêm:
Hơn nữa, thực tế cho thấy rằng Đức Bà Maria, Mẹ Thiên Chúa và là Mẹ của Hội Thánh, đã không nhận sứ mệnh giống như các Tông Đồ hay linh mục giáo hội, chứng tỏ rằng sự phủ nhận phái nữ vào giáo chức linh mục không có nghĩa phái nữ kém phẩm chấc [hơn phái nam], đồng thời cũng không thể suy rằng đó là một sự kỳ thị đối với họ. Nhưng, điều này phải được xem như là một sự tôn kính đối với kế hoạch khôn ngoan của vị Chúa Tể Càn Khôn.
(Furthermore, the fact that the Blessed Virgin Mary, Mother of God and Mother of the Church, received neither the mission proper to the Apostles nor the ministerial priesthood clearly shows that the non-admission of women to priestly ordination cannot mean that women are of lesser dignity, nor can it be construed as discrimination against them. Rather, it is to be seen as the faithful observance of a plan to be ascribed to the wisdom of the Lord of the universe.)
Tôi thắc mắc: tại sao các vị này lại tự xưng là thông công với Giáo Hội Rôma, trong khi họ không tuân theo điều lệ của Giáo Hội Rôma? Tại sao không tách ly như các chi phái khác đã làm trong lịch sữ Kitô giáo, như Giáo Hội Anh Quốc, hay Giáo Hội Tinh Lành, v.v.? Phải chăng vì họ tôn trọng sự hiệp nhất với Vatican bởi cái gọi là quyền kế thừa tông đồ (apostolic succession)? Đức Thánh Cha còn được gọi Giám Mục Rôma, truyền nhân của Thánh Phêrô, mà khi xưa Chúa Giêsu đã từng phán cho Phêrô:
(18)Thầy bảo cho con biết: con là Phêrô [nghĩa là Tảng Ðá], và trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi. (19) Thầy sẽ trao con chìa khóa Nước Trời: Những gì con cầm buộc ở trần gian, trên trời cũng sẽ cầm buộc như vậy; Những gì con tháo gở dưới trần, trên trời cũng sẽ tháo gở như vậy.
(Mt 16:18-19)
Lạy Chúa! Ngài thật cao cả, đáng được tôn vinh; quyền lực Ngài cao cả, và trí khôn Ngài vô hạn. Làm sao con người có thể tôn vinh Ngài cho hết; con người, một hạt bụi trong các tạo vật của Ngài; con người của sanh lão bệnh tử, chứng nhân của tội lỗi do chính hắn làm ra, chứng nhân cho sự nhịn nhục của Ngài đối với kẻ kiêu căng. Nhưng con người, hạt bụi nhỏ bé trong công trình tạo hóa của Ngài, muốn được tôn vinh Ngài. Ngài đánh thức hắn để hắn vui sướng tôn vinh Ngài; bởi Ngài đã tạo nên hắn cho chính Ngài, và tim hắn sẽ không nghỉ, cho đến khi hắn an nghỉ trong Ngài.
Xin ban ơn cho con, hỡi Chúa con, để con biết và hiểu được việc nào phải làm trước: kêu cầu Ngài, hay tôn vinh Ngài? Và, rồi, cũng để nên biết việc nào trước: biết Ngài hay kêu cầu Ngài? Vì, nếu người ta không biết Ngài, thì sao họ kêu cầu Ngài được đây? Bởi nếu không biết Ngài, họ có thể gọi nhầm Ngài bằng ai khác. Hoặc, phải chăng, họ kêu Ngài để được biết Ngài? Nhưng "làm sao kêu được, Đấng mà họ không hề tin? Hay, nói khác hơn, làm sao họ tin được nếu không có người chỉ điểm cho họ?"1 "Và kẻ tìm kiếm Chúa sẽ tôn vinh Ngài"2: bởi "ai tìm thì sẽ thấy"3, và ai thấy Ngài thì sẽ tôn vinh Ngài. Xin cho con được tìm kiếm Ngài, hỡi Chúa của con, bằng cách gọi tên Ngài; và con sẽ gọi Ngài bằng niềm tin; bởi chúng con đã được rao giảng về Ngài. Đức tin của con gọi đến Chúa, lạy Chúa con, đức tin mà Ngài đã cho con, vì bởi nó mà Ngài đã linh cảm cho con, qua sự Giáng Sinh của Con Ngài, và qua sự rao giảng bởi vị Thầy Giảng4 của Ngài.
Chương trình CBC News: In Depth có bài sưu tầm về sự vượt trội của đồng đô Canada trong mấy tháng qua. Xin trích một phần:
Những lý do cho sức mạnh của đồng đô Canada đã từng được nêu ra trong nhiều năm qua. Giá cả của các mặt hàng xuất khẩu--xăng dầu, đồng, vàng, lúa mì--bạn thử nêu lên bất cứ mặt hàng nào, Canada dường như đã và đang sản xuất những mặt hàng đó ở mức độ dư thừa.
Đồng lu-ni (loonie) cũng được hấp dẫn bởi sức mạnh tương ứng của nền kinh tế Canada. Canada đang có một ngân sách và mậu dịch dư thừa (không bị thiếu nợ); Mỹ đang lỗ lã ở cả hai mặt này. Guồng máy kinh tế Canada đang nảy sanh nhiều công ăn việc làm, trong khi Mỹ đang sa thải nhiều công nhân.
Khung cảnh địa ốc cũng tốt lành hơn; gần như không có dấu hiệu của cuộc khủng hoảng nợ nhà cửa, đã xãy đến với Hoa Kỳ vào Tháng Bảy năm nay, bởi hiện tượng quá nhiều người vai nợ không đủ khả năng trả nợ [, và kết cuộc là nhiều sự vở nợ mà ngân hàng phải chịu lỗ lả].
Sự yếu ớt của nền kinh tế phía nam khiến Ngân Hàng Trung Ương Mỹ phải cắt giảm lãi suất vai mượn; trong khi đó thì Ngân Hàng Trung Ương Canada đang có dự định sẽ gia tăng mức lãi suất để chế ngự áp lực của mức lạm phát.
Ahhh, sự ứng dụng của chính sách tài chánh (fiscal policy) và chính sách tiền tệ (monetary policy). Mấy môn Kinh Tế vĩ mô vỡ lòng hồi năm đầu đại học xem ra cũng không đến nỗi vô dụng, để tôi có thể mơ hồ hiểu được một vài từ trong bài báo này.
Đông Phương có ngày Rằm Tháng Bảy, Tây Phương có Halloween.
Tối qua về, phát bánh kẹo cho đám yêu tinh dễ thương được nửa tiếng đồng hồ là sạch trơn thùng bánh kẹo, bèn đóng cửa nhà, tản bộ quanh xóm chiêm ngưỡng không khí Halloween. Chúa tôi ơi! Cách một năm, năm nay lũ yêu tinh đâu mà ra nhiều quá thế này, làm nhộn lên cả xóm làng.
Halloween bắt nguồn từ một bộ tộc Ấn-Âu (Indo-European) tên Celtic, bấy giờ gồm có dân Ái Nhĩ Lan, Tô Cách Lan, và Anh Quốc. Đối với người Celt, 1 tây tháng 11 là khởi điểm một năm mới và bắt đầu của mùa Đông. Trong đêm "giao thừa", họ đón mừng lễ hội Samhain (Tử Thần). Trong đêm lễ này, họ tin rằng các âm hồn tề tụ về rong chơi nơi dương giới. Để xua đuổi những linh hồn tà ma này, dân làng thường đeo mặt nạ và tụ tập quan những nhóm lữa hồng.
Khi triều đại La Mã chinh phục được người Celt, La Mã đã châm chế phong tục của mình vào ngày lễ trên, ví dụ như, làm những trang vật bằng quả táo và hạt đậu để dâng cúng cho Pomona, Nữ Thần Vườn (hoa quả).
Năm 835, Giáo Hoàng Gregory IV cho dời ngày Lễ Các Thánh từ ngày 13 tháng 5, thành ngày 1 tháng 11. Vì vậy, đêm trước đó được gọi là "All Hallows Evening" (Đêm của Các Thánh). Dần dần thì "All Hallows Evening" được rút ngắn thành "Halloween". Vào ngày 2 tháng 11 hằng năm, Giáo Hội cử hành lễ Cầu Cho Các Linh Hồn.
Phải chăng việc hưởng ứng Halloween bởi người Công Giáo là trái giáo luật? Đa số cho là 'không', và họ trích Điều 1475 để lý giải:
[1475]Trong mầu nhiệm Các Thánh Thông Công, các tín hữu - những người đã về quê trời, những người còn đền tội nơi luyện ngục hay những người đang lữ hành trên trần gian này- tất cả liên kết với nhau trong tình yêu bền vững và chia sẻ với nhau những điều thiện hảo. Trong sự hiệp thông kỳ diệu này, sự thánh thiện của một người ảnh hưởng trên người khác vượt xa thiệt hại do tội lỗi của một người có thể gây ra cho người khác. Vì thế, sự hiệp thông của Dân Thánh giúp cho hối nhân được thanh luyện nhanh chóng và hữu hiệu hơn.
Jack lớn lên trong một thôn xóm bình dị, nơi mà cậu được tiếng là lanh lợi nhưng lại hay lười biếng. Cậu ta dùng trí lanh lợi ấy để thoát khỏi mọi công việc mà người ta bảo cậu làm, suốt ngày nằm dưới gốc cây sồi, suốt ngày gọt đẽo. Để có tiền xoay trở, cậu ta đánh bài, và cậu chơi rất giỏi.
Suốt đời, cậu ta không bạn, không thù, và không hề làm từ thiện cho một ai.
Một đêm Halloween nọ, ngày tận số của Jack đã đến. Diêm Vương đến lấy hồn của Jack thì thấy cậu đang ngồi nhậu lười tại một quán ba. Jack xin được uống xong ly bia đang còn dở. Diêm Vương đồng ý. Jack nhanh nhẩu nói, "Nếu quả thật ông có quyền lực gì, thì hãy biến thành một đồng tiền thử xem". Diêm Vương khịt mũi, tỏ vẽ khinh bỉ với trò trẻ con ấy, rồi lập tức biến thành một đồng tiền. Jack bèn chộp lấy đồng tiền đó và giữ thật chặt trong bàn tay có vết thẹo chữ thập. Uy lực của thập tự giữ Diêm Vương tù túng nơi đó luôn. Jack bắt Diêm Vương phải cho cậu sống thêm 1 năm nữa, bằng không cậu sẽ không buông tay--vì nghĩ một năm sẽ thừa thời gian để cho cậu hoàn thiện.
Diêm Vương hứa xong, bèn rời khỏi quán ba ấy.
Một năm trôi qua, nhưng Jack vẫn chưa kịp hoàn thiện. Diêm Vương lại xuất hiện, và lần nữa Jack thương lượng với mạng sống của mình, lần này thách thức Vương chơi một ván súc-cắc (dice). Vương ném được cặp mắt rắn (2 hòn 1 điểm) và vừa định tóm cổ Jack về âm phủ, nhưng Jack dùng cặp súc-sắc mà cậu ta đã tự tay gọt đẽo. Khi được ném xuống, cặp súc-sắc này kết thành hình chữ T, và một lần nữa Vương đành chịu bất lực. Jack được thêm thời gian để hoàn thiện.
Rồi cậu ta lại cứ mãi hẹn lần, hẹn lượt. Cho đến giây phút cuối cùng, và cái chết chợt đến với Jack trong bất ngờ. Nhưng lần này Diêm Vương không xuất hiện.
Đang ngẫm nghĩ phân vân thi cậu đã đến trước cổng Thiên Đàng. Thánh Phê-rô (người gác cổng Thiên Đàng) lắt đầu buồn bả, không muốn nhận cậu vào trong, vì suốt đời cậu Jack đã chẳng bao giờ làm một việc làm vị tha nào cả.
Rồi thì Jack lần xuống cửa Âm Phủ, nhưng Diêm Vương vẫn còn sủi bọt căm phẩn bởi hai lần bị gạt, và không muốn dính dáng gì với cậu nữa.
"Tôi sẽ đi đâu đây?", Jack than van, "Làm sao tôi có thể thấy được đường đi trong bóng tối?"
Diêm Vương bèn lấy một thanh củi than đang cháy, vứt vào một quả bí ngô (bí rợ) rỗng ruột, và bắt cậu ta đi lang thang đời đời, kiếp kiếp, với cây đèn lồng bí ngô để rọi đường. Và từ đó đến nay, cậu ta được gọi bằng "Jack of the Lantern" hay "Jack-o-Lantern". Thỉnh thoảng, cậu ta xuất hiện vào dịp Halloween.
Năm ngoái tôi có nêu đường dẫn đến bài Dịch Cân Kinh (phiên âm tiếng Tàu là yi jin jing). Nay thử tra lại thì thấy bài đó đã không còn trên mạng, bèn đăng lại ở đây.
Trong một vũ trụ thay đổi không ngừng, ráng giữ mức cố định, bất di bất dịch, nghĩ cũng khó nhỉ.
Recent Comments